"Cô mẫu, con tới muộn, mong người thứ lỗi" một nữ tử điểm xuyên áo màu vàng nhạt đi tới chỗ của Sở Hoàng Hậu cung kính hành lễ.
Nữ tử độ tuổi tầm khoảng 14-15 xuân, tóc đen dài thêm chiếc trâm hoa làm tăng thêm phần tao nhã.
"Đứng dậy đi, lại đây nào!" Sở Hoàng Hậu mỉm cười, vẫy cái tay ý bảo tới gần bà ta.
Sau đó bà ta nhìn Phong Lương Kỳ rồi nói "Lương Kỳ, đây là Sở Uyển, đích nữ của ta, con bé từng nói với ta nó rất thích con đấy."
"Cô mẫu~." Sở Uyển nghe Sở Hoàng Hậu nói mà đỏ mặt, ánh mắt còn len lén nhìn Phong Lương Kỳ.
"Haha, con bé này đỏ mặt rồi.
Lương Kỳ, ý con thế nào? Tiểu Uyển là một đứa dịu dàng, thêu thùa may vá cũng rất tốt, con xem...."
"Mẫu hậu." Sở Hoàng Hậu chưa kịp nói hết đã bị Phong Lương Kỳ ngắt lời "Con có ý trung nhân rồi, mong mẫu hậu thứ lỗi." nói xong liền đứng dậy rời đi.
Sở Hoàng Hậu bị Phong Lương Kỳ nói vậy tức giận không nói lên lời.
Sở Uyển nghe điều đó xong trong mắt cũng tràn ngập ghen ghét cùng ấm ức.
Rốt cuộc nàng ta thua kém ở điểm nào, vậy mà để ở trước mặt mọi người bị Nhị hoàng tử từ chối.
Bạch Thiển ở một bên ngồi xem kịch vui, mà nàng cũng tò mò không biết "ý trung nhân" trong miệng Phong Lương Kỳ là ai hay là hắn chỉ nói vậy để thoát khỏi việc bị ép thành thân?
_______
Chợ đen, nơi giao dịch ngầm giữa những người có tiền.
Nơi này còn được xưng là nơi tình báo lớn nhất Đế quốc.
Ở nơi này, bọn họ chỉ nhận tiền, còn có một số người vì tiền mà bán mạng.
Ngoài ra còn có các đấu trường, tham gia thi đấu để nhận tiền, có cả hiệp hội lính đánh thuê, dùng tiền để trao đổi với mạng.
Nơi này là do một tay Bạch Dạ lập ra và người quản lí nó là Tứ công tử Bạch Chân.
Ai cũng đều không thể biết được đằng sau chợ đen là thế lực gì, nhưng những người quyền lực ở đế quốc đều biết nó thuộc quyền sở hữu của Hắc Dạ công tử.
Trong một căn phòng trên lầu cao, được bảo mật rất chặt chẽ.
Sát thủ canh ở đó rất nhiều.
"Như thế nào?" giọng của một nam tử trầm thấp vang lên.
Một nam tử khác cũng đang quỳ gối ôm quyền dưới đất nói "Đã theo như công tử an bài."
Bạch Chân thần sắc lạnh lùng, ngồi trên ghế lật xem những thu hoạch gần đây, âm thanh cũng chỉ vang lên "Ừm" một cái rồi hết.
Một tiếng "bịch" phát ra từ phía cửa sổ, những mảnh gỗ vỡ vụn trên mặt đất, cửa sổ đã bị phá nát hầu như không còn gì.
Một bóng đen phi vút, lao thẳng vào người của Bạch Chân.
Nam tử đang quỳ dưới đất ngỡ là có sát thủ ám sát, tính đứng dậy nhưng nghe một tiếng gọi làm choàng tỉnh.
"Tứ caaaaa!"
Bạch Chân đang không hiểu chuyện gì thì nhận được một cái hùng ôm đến từ Bạch Dạ.
Nàng cơ thể nhẹ nhàng nên hầu như Bạch Chân không thấy sức nặng gì.
"Tiểu Ngũ?"
"Là muội nè, ngạc nhiên chưa?" Bạch Dạ cười tươi nhìn Bạch Chân, sau