Edit: Sahara
Những người không dám tin đều vội vàng phóng tinh thần lực của mình ra, muốn dò xét thực lực của số Tầm Kim Thử ở đây, sau khi bọn họ thăm dò ra được kết quả, thì thần sắc ngạc nhiên ban đầu lúc này đã biến thành khiếp sợ.
"Thật sự là Thiên Linh Thú Tầm Kim Thử? Trời ạ! Có phải ta đang nằm mơ hay không?"
"Vừa rồi tháp chủ đã nói là sẽ đem những con Thiên Linh Thú Tầm Kim Thử này tặng cho chúng ta phải không?"
Hô hấp của mọi người bất giác trở nên căng thẳng, đáy mắt lộ rõ sự kích động không thôi.
"Số Tầm Kim Thử này xác thực là linh thú tặng cho các ngươi. Tuy nhiên.... " Vân Lạc Phong dừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói: "Trước tiên ta phải nói rõ với các ngươi một điều. Tầm Kim Thử ngoại trừ việc bảo vệ an toàn cho các ngươi, thì còn có một nhiệm vụ khác, chính là giám sát các ngươi!"
Mọi người vốn đang kích động đều vì một câu này của Vân Lạc Phong mà trở nên yên tĩnh, tất cả đều cảm thấy khó hiểu mà nhìn Vân Lạc Phong.
Nhiệm vụ của Tầm Kim Thử là giám sát bọn họ? Nếu thật sự có một nhiệm vụ như vậy, vậy sao tháp chủ còn thành thật nói rõ ra trước mặt họ kia chứ?
"Những đồ vật tồn tại trong Y Tháp của ta, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, đổi lại là các ngươi, các ngươi có yên tâm đem số y thư này giao cho người khác hay không?" Vân Lạc Phong cong môi cười nhạt: "Chỉ cần các ngươi không phản bội Y Tháp, không đem y thư bán cho người khác, vậy thì nhiệm vụ giám sát các ngươi của Tầm Kim Thử liền trở thành vô nghĩa. Chúng chỉ còn lại một nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ an toàn cho các ngươi. Nhưng nếu để ta biết các ngươi thất tín bội nghĩa.... "
Vân Lạc Phong hơi hơi nheo lại hai mắt, một tia nguy hiểm từ đáy mắt chợt lóe lên.
"Ta đây sẽ khiến cho các ngươi phải hối hận vì đã gia nhập Y Tháp của ta!"
Rầm!
Tay Vân Lạc Phong đột ngột vỗ một cái lên mặt bàn, dưới lực tay của cô, toàn bộ cái bàn đều biến thành bột phấn, tiêu tán trong không khí.
Hành động này của Vân Lạc Phong hoàn toàn dọa sợ mọi người một cách hoàn hảo. Bọn họ nuốt xuống một ngụm nước miếng. Sau đó, tất cả dường như đã có thương lượng từ trước, đều đồng loạt quỳ xuống, giơ ba ngón tay giữa lên, phát ra lời thề kiên định.
"Chúng ta tuyệt đối không phản bội Y Tháp, tuyệt đối không đem y thư truyền ra ngoài!"
"Tốt! Hy vọng các ngươi có
thể hết lòng tuân thủ lời hứa của mình!" Vân Lạc Phong thu tay lại, nhẹ nhàng mỉm cười: "Nhớ kỹ, đừng khiêu chiến tính tình của ta! Hậu quả kia.... Các ngươi không nhận nổi đâu!" (***quào! Câu này Sa thích, moah moah Phong tỷ!!! ~>.<~)
Đây gọi là vừa ban ân, vừa thị uy!
Vân Lạc Phong cô có thể cho bọn họ lễ vật trân quý nhất! Đồng thời, cũng cho bọn họ hiểu rõ, cái giá của việc phản bội cô là gì?
Chỉ cần không phản bội Y Tháp, Vân Lạc Phong cô nhất định che chở cho bọn họ! Một khi phản bội, vậy cô sẽ khiến cho bọn họ rơi từ thiên đàng xuống địa ngục.
"Thanh Mộc, phát lệnh bài cho bọn họ!"
Giọng nói Vân Lạc Phong chậm rãi vang lên.
Thanh Mộc gật gật đầu, lấy lệnh bài từ trong nhẫn không gian ra.
"Đây là lệnh bài chỉ có Y Tháp chúng ta mới có, hiện tại tất cả các người đều ở tại tầng một, cho nên trên lệnh bài chỉ viết một chữ nhất. Sau này, khi các ngươi thông qua khảo hạch tiến vào tầng thứ hai, ta sẽ phát cho các ngươi một lệnh bài khác." Thanh Mộc mỉm cười nói tiếp: "Ngoài ra, lệnh bài này còn có một công dụng khác. Chính là khi cầm lệnh bài này tu luyện, có thể tăng nhanh thêm tốc độ tu luyện cho các ngươi. Chỉ có khi các ngươi trở nên cường đại rồi, thì Y Tháp chúng ta mới có thể ngày càng vững mạnh."
Thời khắc này, Vân Lạc Phong vẫn còn chưa biết, mấy năm sau, lệnh bài của Y Tháp đã trở thành vật tượng trưng cho cấp bậc cũa y sư.
Lệnh bài tầng một, đại biểu cho y sư cấp một, nếu không có được lệnh bài cấp ba trở lên, ai cũng phải ngượng ngùng vì tự xưng là y sư.
"Thanh Mộc, ông đi theo ta một chút!"
Sau khi phát xong lệnh bài, Vân Lạc Phong quét mắt nhìn sang Thanh Mộc, lười biếng mở miệng nói.
"Được!"
Sau khi Thanh Mộc đáp lời, liền thấy Vân Lạc Phong xoay người rời đi, tiếp theo, ông cũng không hề chần chừ gì liền cất bước theo sau.