Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1352: Tiểu Bạch thức tỉnh (2)


trước sau

Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ

Vân Lạc Phong có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra bệnh trạng của Hạ sơ, nhất định là một y sư.

Mà dụ hoặc lớn nhất đối với y sư chính là dược liệu.

Vân Lạc Phong im lặng lúc lâu: “Ngươi muốn ta giúp đỡ cái gì?”

“Cái này……” Sắc mặt Hồng Lăng càng thêm xấu hổ, “Ta biết, Loan nhi ý đã quyết, khăng khăng muốn rời đi với ngươi! Ta khẩn cầu ngươi, thay ta chăm sóc cho nó thật tốt, tính cách nha đầu này quá mức bá đạo, không thể chấp nhận có hạt cát nào trong mắt, nó ra bên ngoài, ta có thể nào không lo lắng?”

Vân Lạc Phong nhìn chằm chằm vào Hồng Lăng, thật lâu sau nàng mới nói: “Dược liệu của ngươi, ta sẽ không nhận.”

“Vân cô nương!”

Vẻ mặt Hồng Lăng hơi đổi, vừa định khuyên bảo thì giọng nói lạnh nhạt của thiếu nữ lại truyền đến lần nữa.

Giống như búa tạ đánh vào lòng hắn.

“Ngươi phải tin tưởng Hồng Loan, bằng năng lực của nàng, không cần bất luận kẻ nào quan tâm chăm sóc!”

Ngươi phải tin tưởng Hồng Loan ——

Đột nhiên, Hồng Lăng giống như được khai sáng, trở nên hiểu rõ mọi chuyện trong nháy mắt.

“Vân cô nương, ta hiểu ý của ngươi, Loan nhi là nữ nhi của ta, ta phải tin tưởng vào thực lực của nó,” Hồng Lăng chắp tay, “Đa tạ.”

Dứt lời, hắn xoay người đi ra ngoài.

Chờ Hồng Lăng đi rồi, Vân Lạc Phong lại tiến vào trong ý thức một lần nữa, nàng cảm thấy cái chắn mỏng trong cơ thể mình lại dao động lần nữa, nàng vui vẻ trong lòng, nhanh chóng tiến vào không gian thần điển.

Vân Lạc Phong tăng lên thực lực, dược điền trong không gian thần điển cũng tang lên không ngừng, bầu trời xanh thẳm xinh đẹp.

“Chúc mừng chủ nhân sắp sửa đột phá.”

Tiểu Mạch cười tủm tỉm nhìn Vân Lạc Phong, chân thành chúc mừng nàng.

“Tiểu Mạch, ta phải tiến hành đột phá, đừng để cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy ta!”

Nói xong lời này, nàng ngồi xếp bằng, linh khí nhàn nhạt quanh quẩn ở quanh thân nàng.

Đùng!

Một lường sức manhhj cường hãn đánh sâu vào cái chắn mỏng như tờ giấy trong cơ thể, nhưng dù cho cái chắn này mỏng như tờ giấy thì vẫn rất khó phá tan, mỗi khi Vân Lạc Phong triển khai sức mạnh một lần, nó cũng theo đó mà dao
động.

“Thủng cho ta!”

Vân Lạc Phong quát lạnh một tiếng, linh lực lưu động trong cơ thể đều hóa thành sức mạnh, hung hăng va chạm vào cái chắn.

Bên trong không trung, linh khí xoay quanh.

Có lẽ là linh khí quá mức dồi dào nên đã hình thành một cơn lốc xoáy, xuất hiện ở trên đỉnh đầu, vô cùng đồ sộ.

Đáng tiếc, bởi vì Vân Lạc Phong đột phá ở trong không gian thần điển, vì vậy ngoại trừ linh thú ở trong không gian thì không có người nào có thể phát hiện điều này……

Đùng!

Ầm ầm ầm!

Không biết từ khi nào, sấm xét cũng bắt đầu xuất hiện, âm thanh nổ vang, dường như muốn bắn xuống dưới.

Vẻ mặt của Tiểu Mạch có chút nôn nóng, nắm chặt nắm tay ánh mắt, lo lắng nhìn chăm chú vào Vân Lạc Phong.

“Chủ nhân nhất định sẽ thành công! Người không thể thất bại!”

Hỏa Hỏa cùng Tiểu Mạch khác nhau, nàng không nói điều gì, mắt to sáng ngời nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong không chớp lấy một cái.

Vẻ mặt kia thể hiện sự tín nhiệm.

Đúng vậy!

Trên đời này, không có chuyện Vân Lạc Phong sẽ thất bại.

“Ha ha ha.”

Tiểu Thụ cười khanh khách, vươn hai cánh tay lên muốn nhào tới chỗ Vân Lạc Phong.

Cũng may Hỏa Hỏa kéo lại hắn kịp lúc, khẽ nói: “Đừng quấy rầy chủ nhân đột phá.”

Tiểu Thụ có chút không vui bĩu môi: “Muốn mẫu thân ôm một cái, ôm một cái.”

Sau đó……

Tiểu Thụ tránh thoát vòng tay của Hỏa Hỏa, tập tễnh đi tới trước mặt Vân Lạc Phong.

Hắn hơi mở cái miệng nhỏ ra, chỉ trong chớp mắt, linh khí trên đỉnh đầu Vân Lạc Phong nhanh chóng bị hút vào trong miệng hắn ……

Đùng!

Rốt cuộc Vân Lạc Phong cũng phá tan được cái chắn kia, thực lực tiến vào một giai đoạn mới.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện