Edit: Sahara
Âu Nhã trừng lớn hai mắt, vội vàng bám chặt lấy song củi địa lao, giọng nói run run: "Oanh Oanh, ngươi không thể làm như vậy, ngươi luôn là người lương thiện đơn thuần, ngươi không thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy, điều này không giống với bản tính của ngươi!"
Nghe vậy, Hoàng Oanh Oanh bỗng cười châm chọc: "Chẳng lẽ còn muốn ta tha cho các ngươi? Nằm mơ! Cho dù ta có tàn nhẫn, thì cũng là do các ngươi bức ta!"
Dứt lời, Hoàng Oanh Oanh không thèm để ý đến Âu Nhã đang kêu gào phía sau nữa, mà nhanh chân rời khỏi địa lao.
Lúc này, nước mắt Hoàng Oanh Oanh không còn kiềm lại được nữa, nàng ngẩng đầu nhìn về phía không trung xa xôi: "Cha, ca ca, cuối cùng Oanh Oanh cũng đã trả thù cho mọi người rồi!"
"Nhưng mà tâm Oanh Oanh vẫn rất đau, dù đã trả thù thì thế nào? Mọi người cũng không thể quay trở về!"
Bỗng nhiên, một hơi thở cường đại áp bách truyền đến từ phía sau, làm thân mình Hoàng Oanh Oanh cứng đờ.
Hoàng Oanh Oanh quay lại, nhìn hồng bào nam tử tuyệt mỹ vô song vừa đến, đáy mắt mang theo vẻ kính sợ: "Cơ công tử, người có chuyện gì à?"
"Bổn tọa hy vọng ngươi có thể trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc!" Ngữ khí Cơ Cửu Thiên lạnh lùng thản nhiên, so với lúc ở trước mặt Vân Lạc Phong thì hoàn toàn như một người khác.
"Nhưng mà....."
"Ngươi muốn trợ giúp tiểu Phong nhi thì chỉ có một con đường là trở thành Thánh Nữ Vu Yêu Tộc!"
Người nam nhân này, luôn luôn tàn nhẫn vô tình.
Hắn không quan tâm đến Hoàng Oanh Oanh, sở dĩ bảo Hoàng Oanh Oanh trở thành Thánh Nữ cũng chỉ vì điều này giúp ích được cho Vân Lạc Phong.
Hoàng Oanh Oanh khẽ gật đầu: "Được! Ta làm Thánh Nữ!"
Chỉ có như vậy, nàng mới báo ân được cho Vân cô nương.
Mẫu thân từng dạy, tích thủy chi ân dũng tuyền tương báo*, nếu không nhờ có Vân Lạc Phong, nàng đã không thể báo được thù.
(*tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo: nhận ơn bằng giọt nước, dùng ao hồ để đền đáp. Ý nói chịu ơn người ta dù rất nhỏ, nhưng cũng phải báo đáp lại gấp trăm ngàn lần.)
Huống chi, hung thủ diệt Hoàng gia đã bị trừng phạt, vậy nàng chỉ có thể buông bỏ thù hận, đảm đương vị trí Thánh Nữ này.
Khi lời này của Hoàng Oanh Oanh vừa thốt ra, bóng dáng của Cơ Cửu Thiên liền đột nhiên biến mất, chỉ để lại một cơn gió, chứng minh cho việc hắn vừa đến đây.
"Cơ công tử
đối với Vân cô nương thật tốt!" Hoàng Oanh Oanh cong môi cười khẽ: "Đáng tiếc là Vân cô nương đã có vị hôn phu, mà vị hôn phu của Vân cô nương còn là Quỷ đế đỉnh đỉnh đại danh người người đều biết!"
________
Bình minh ngày hôm sau.
Nắng sớm vừa lên, tộc trưởng đang cùng thương lượng đại sự với các vị trưởng lão, bỗng một bóng dáng trắng như tuyết từ ngoài cửa bước vào, khiến tộc trưởng phải đứng dậy.
"Vân cô nương, người đến rồi?"
Vân Lạc Phong gật đầu: "Ta đến là để nói cho các người biết mục đích ta đến Vu Yêu Tộc này. Kỳ thực, ta đến đây là để tìm Vu Yêu Hoa và Vu Yêu Cốt."
Tộc trưởng hơi ngẩn người, rồi đáp: "Ta có thể cho cô nương Vu Yêu Hoa, nhưng mà còn Vu Yêu Cốt...."
Nhắc đến Vu Yêu Cốt, tộc trưởng chợt dừng lại, lát sau mới nói tiếp: "Được rồi! Nể tình cô nương đã giúp Thánh Nữ, ta có thể cho cô nương hai món đồ này."
"Tộc trưởng!"
Vu Yêu Hoa là báo vật trấn tộc, nhưng cũng không phải là không thể cho, ngược lại, Vu Yêu Cốt thì lại khác, đây là hài cốt tổ tiên lưu lại, là vật cực kỳ quan trọng.
"Các ngươi không cần nhiều lời, hiện tại Vu Yêu Tộc chúng ta đã có Thánh Nữ, rất nhanh sẽ có thể khôi phục lại vinh quang như trước kia, tuy Vu Yêu Cốt quan trọng, nhưng cũng chỉ là vật tượng trưng tinh thần, không có tác dụng gì mấy, tổ tiên đã sớm luân hồi chuyển thế, vậy thì cứ thuận nước đẩy thuyền, đưa cho Vân cô nương."
Vân Lạc Phong cong môi cười: "Vậy xin đa tạ!"
Nàng vốn nghĩ sẽ phải đánh một trận với Vu Yêu Tộc, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi thế này.
"Vân cô nương, ta còn một thỉnh cầu!" Tộc trưởng chợt nghiêm túc: "Quan hệ giữa cô nương và Cơ viện trưởng không tệ, nếu trước khi Thánh Nữ trưởng thành mà Vu Yêu Tộc có gặp phải nguy hiểm gì, xin cô nương mở lời, mời Cơ viện trưởng đến tương trợ!"