Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1426: Đột phá (3)


trước sau

Edit: Sahara 

"Hắn không phải là tổ tiên Vu Yêu Tộc!" Cơ Cửu Thiên dường như biết được điều nghi hoặc trong lòng Vân Lạc Phong, quay đầu lại nhìn nàng: "Tổ tiên của Vu Yêu Tộc là một con linh thú, nhưng không may, linh thú kia chính là tọa kỵ của Mặc Thiên Thành!"

Vân Lạc Phong nhíu mày, xem ra lại đụng phải phiền phức rồi.

"Ngươi có nắm chắc đánh thắng hắn ta không?" Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày, hỏi.

"Nếu là quá khứ, mười tên Mặc Thiên Thành cũng không phải là đối thủ của bổn tọa, nhưng hiện tại....." 

"Cơ Cửu Thiên, vừa rồi hắn ta nói, thực lực của ngươi bị thục lùi, rốt cuộc là có chuyện gì? Quan trọng hơn là, ta muốn biết, tại sao các ngươi có thể sống hơn ngàn năm nhưng lại không già đi?"

Cơ Cửu Thiên im lặng.

Hắn im lặng cũng làm cho bầu không khí trở nên nghiêm túc hơn.

Ngay thời điểm Vân Lạc Phong cho rằng Cơ Cửu Thiên sẽ không trả lời mình, thì hắn lại lên tiếng: "Chắc là ngươi đã gặp qua tàn hồn của Tuyệt Thiên, năm đó, Tuyệt Thiên vì muốn lưu lại truyền thừa của mình, mà cố ý lưu lại một đạo tàn hồn, phần linh hồn còn lại thì có lẽ đã chuyển thế trùng sinh rồi."

"Trên thực tế thì linh hồn của hắn lúc đó cực kì suy yếu, có thể biến mất bất cứ lúc nào, đã vậy, việc hắn lưu lại tàn hồn suýt nữa đã khiến hắn hồn phi phách tán, ta vì muốn giúp hắn có thể chuyển thế mà sử dụng bí thuật của mình."

"Hậu quả của bí thuật chính là thực lực của ta vĩnh viễn không thể tăng lên được nữa."

"Còn về việc thực lực bị thục lùi...." Cơ Cửu Thiên cười một tiếng: "Là do mười mấy năm trước bổn tọa chiến đấu với kẻ khác, trúng phải gian kế của kẻ đó, mới khiến thực lực thục lùi không ít."

Vân Lạc Phong vẫn luôn lẳng lặng lắng nghe Cơ Cửu Thiên nói, rất lâu sau, nàng mới cất tiếng hỏi: "Vậy tại sao ngươi có thể sống suốt ngàn năm mà dung mạo không thay đổi?"

"Chuyện này không thể nói cho ngươi biết, đối với thực lực hiện giờ của ngươi mà nói, biết càng ít càng tốt, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của ngươi!" Trước sau Cơ Cửu Thiên vẫn luôn ngắm nhìn Vân Lạc Phong: "Nha đầu, con đường sau này của ngươi còn rất dài, chỉ cần ngươi kiên trì đi tiếp, thì những đáp án mà ngươi muốn biết, rồi sẽ có một ngày hiện ra trước mắt ngươi."

Sau khi suy
nghĩ một lúc lâu, Vân Lạc Phong mới gật đầu: "Ta biết rồi! Mặt khác, ta đã dò xét ảo cảnh này, ta phát hiện, cái ảo cảnh này chỉ có thể vào, không thể ra."

Ngay khi biết được thực lực của thiếu niên kia, thì Vân Lạc Phong đã quyết định từ bỏ Vu Yêu Cốt. 

Đáng tiếc.....

Nàng lại phát hiện cái ảo cảnh này chỉ cho vào không cho ra.

"A?" Cơ Cửu Thiên nhướng mày: "Cái này đúng là phiền phức, nha đầu, ngươi ở đây đợi ta, ta đi tìm cách rời khỏi đây."

"Cơ Cửu Thiên!"

Mắt thấy Cơ Cửu Thiên sắp quay người rời đi, Vân Lạc Phong ở phía sau liền gọi hắn một tiếng.

"Chú ý an toàn!"

Bước chân Cơ Cửu Thiên khựng lại, nhưng hắn không có quay đầu, bóng dáng hồng y yêu mị chỉ trong tích tắc đã biến mất trước mặt Vân Lạc Phong. 

Đợi khi Cơ Cửu Thiên đi rồi, Vân Lạc Phong mới tìm một sơn động ngồi xuống tu luyện, còn để cho đám người Hỏa Hỏa ra ngoài sơn động trông chừng. 

____________

Thời gian tu luyện lần này nhanh hơn trước kia.

Trong ảo cảnh cũng có phân biệt ngày đêm.

Vân Lạc Phong nhìn sắc trời tính toán thời gian, biết được Cơ Cửu Thiên rời đi đã được hơn ba tháng.

Lúc này, bên trong sơn động, trên đỉnh đầu thiếu nữ tụ tập một cơn lốc, cơn lốc kia tụ lại càng lúc càng lớn, đến cuối cùng thì bạo phát nổ ầm một tiếng.

Bởi vì nơi này là ảo cảnh, cho nên Vân Lạc Phong không cố ý che giấu hơi thở của mình, cũng không có ý định vào không gian thần điển đột phá. 

Nguyên nhân chính là vì Vân Lạc Phong không hề biết, trong ảo cảnh này, ngoài trừ nàng, Cơ Cửu Thiên, Mặc Thiên Thành thì vẫn còn có những người khác nữa....

"Hạng Phi đại nhân, ngài xem, bên đó hình như có người!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện