Edit: Mai
Beta: Sahara
"Trước đó Tiểu Ngôn nói, liên minh này gọi là Truy Phong liên minh, Phó minh chủ bây giờ họ là Nam Cung, thì ta đã thấy hoài nghi rồi......" Nàng hơi ngừng một chút, rồi mới tiếp tục nói: "Không ngờ tới thật là ngươi, Nam Cung, đã lâu không gặp, gần đây vẫn khỏe chứ?"
Truy Phong liên minh, Truy Phong liên minh, tại sao đến bây giờ...... nàng mới dám xác định chuyện này?
Nam Cung Vân Dật cười ha ha hai tiếng, bước nhanh tới bên cạnh Vân Lạc Phong, muốn choàng tay bá vai bá cổ Vân Lạc Phong.
Nhưng tay hắn còn chưa chạm tới được Vân Lạc Phong, thì một bàn tay mạnh mẽ mà hữu lực khác đã giơ ra ngăn cản hắn......
"Vân Lạc Phong, ngươi không giới thiệu cho ta biết một chút sao?" Nam Cung Vân Dật có chút xấu hổ thu hồi tay, sờ sờ cái mũi, hỏi.
Vân Lạc Phong cong cong khóe môi: "Nam nhân của ta, Vân Tiêu."
"Chặc chặc, năm đó ta theo đuổi ngươi lâu như vậy, mà cũng không theo đuổi được, không ngờ trên đời này vẫn còn có nam nhân có thể chinh phục được ngươi......"
Nam Cung Vân Dật không hề nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Vân Tiêu dần đen lại, tiếp tục nói.
"Ngươi từng theo đuổi ta sao? Tại sao ta lại không biết?". Vân Lạc Phong nhướng mày, khuôn mặt hàm chứa ý cười.
Trước kia, lần đầu Nam Cung Vân Dật gặp Vân Lạc Phong là ở Đại Học Hoa Hạ, hắn không sợ chết đi tỏ tình với Vân Lạc Phong, sau đó còn đeo bám mãi không buông, cuối cùng bị Vân Lạc Phong đánh cho một trận suốt mấy tháng trời không bước xuống giường được.
Hai người cũng bởi vậy mà không đánh không quen nhau, trở thành bạn thân!
Nói thật, ngay từ đầu Nam Cung Vân Dật đối với Vân Lạc Phong chỉ là xuất phát từ kinh ngạc với sắc đẹp của nàng, không tính là thích, nói cho cùng thì bất cứ người nam nhân nào mà nhìn thấy nữ nhân ưu tú xinh đẹp đều sẽ không tự chủ được mà bị hấp dẫn.
Sau đó, hắn biết mình cùng Vân Lạc Phong không có khả năng, liền thu hồi tâm tư, theo đuổi hoa khôi đại học Hoa hạ......
Hiện giờ đi vào dị thế này, gặp được Âu Nhã có tướng mạo giống với hoa khôi kia, tâm tư hắn lại rung động, nếu không phải Vân Lạc Phong giúp hắn tỉnh táo lại, có lẽ, hắn cũng sẽ không có thành tựu như hiện tại.
Cho dù như thế, cả đời này, Vân Lạc Phong vẫn là nữ nhân quan trọng nhất đối với hắn.
Không phải vì
tình yêu!
Chỉ vì đối phương là bạn thân, nên hắn nguyện dùng hết cả đời cũng phải bảo vệ!
"Vân Lạc Phong, ngươi đúng là quý nhân thì hay quên, chuyện năm đó ta thổ lộ với ngươi, bị ngươi đánh cho mấy tháng không xuống giường được, ngươi cứ như vậy mà quên mất?" Ánh mắt Nam Cung Vân Dật đầy ai oán, giống như một oán phụ nhìn Vân Lạc Phong.
Vân Tiêu sắc mặt càng ngày càng đen, hắn dùng sức đem Vân Lạc Phong ôm trong lòng, thị uy nói: "Ngươi không đủ mạnh, nàng thích cường giả."
"Chà chà..." Nam Cung Vân Dật cười như không cười nói: "Vân Lạc Phong, nam nhân ngươi đúng là một bình dấm chua."
Vân Tiêu mặt không biểu cảm: "Trên đời này, người có thể làm ta ghen, cũng chỉ có nàng."
Ý tứ là, mặc kệ ngươi nói cái gì, ta sẽ không bao giờ ghen.
Ta chỉ tin tưởng nàng!
"Phó minh chủ, các ngươi quen nhau?". Đám người Tùng Mộc đã bị dọa làm cho mắt trợn tròn, ngơ ngác hỏi.
Nam Cung Vân Dật cong môi cười: "Đúng vậy, đây chính là minh chủ mà ta đã nói với các ngươi."
Ầm!
Giống như sét đánh giữa trời quang, tất cả mọi người đều ngây ngẩn......
Vân Lạc Phong là minh chủ của bọn họ?
Trời ạ, bọn họ không phải là đang nằm mơ chứ?
Nếu nói Vân Lạc Phong là minh chủ, thì chẳng phải Truy Phong liên minh của bọn họ sẽ có địa vị ngang bằng với Phượng tộc à?
Tưởng tượng đến điểm này, sắc mặt mọi người đều trở nên đỏ bừng, kích động nhìn về phía Vân Lạc Phong......
Vân Lạc Phong giật mình: "Ta không đồng ý nhận chức minh chủ này."
"Vân Lạc Phong, với quan hệ của hai ta mà nói, ngươi làm minh chủ hay ta làm đều không có gì khác nhau, huống chi, Truy Phong liên minh vốn là vì ngươi mà thành lập, ngươi sẽ không nhẫn tâm như vậy, đi cự tuyệt ta chứ?" Nam Cung Vân Dật ủy khuất nhìn Vân Lạc Phong, có xu thế mãnh liệt muốn bức nàng nhận lấy Truy Phong liên minh này......