Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Vân Lạc Phong đến (hai)


trước sau

Oanh!

Hai chưởng chạm vào nhau, đất rung núi chuyển.

Trong khoảnh khắc, mấy ngày liền không khí đều bao phủ một tầng sương khói, mất đi bộ dáng âm u ban đầu.

Lão giả tìm nơi ngồi xuống, đem chân hỏa ưng lúc đầu cất giấu bây giờ đem ra, một bên nhìn hai người chiến đấu, một bên hưởng thụ mỹ thực.

“Hình như còn thiếu cái gì đó……” Lão giả khẽ cau mày, đột nhiên như hiểu ra, hắn từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái chén trà, lại cho vào bên trong vài lá trà, cho nước vào.

Nhiệt độ trong lòng bàn tay từ từ cao lên, nước trà cũng bắt đầu sôi trào.

“Thời điểm Vân nha đầu rời Quân gia đã cho ta lá trà này, hình như gọi là linh trà, hương vị rất được, tiếc là hiện tại không có nước ấm, cũng chỉ có thể dùng loại phương pháp này pha trà……”

Xem diễn, có ăn, có thể nào thiếu nước trà?

Quân lão gia tử ha hả cười, tuy nhiên, vào lúc này, nếu như có lão bằng hữu tại đây, bọn họ sẽ cùng nhau đánh cờ thì càng tốt.

“Tiểu tử này thực lực không tồi, còn tuổi nhỏ, lực lượng lại muốn vượt qua ta, Vân nha đầu thật là có mắt nhìn.”

Trên thực tế, lúc mới gặp, lão gia tử đã nhận ra Vân Tiêu, lão cũng nhìn ra nam nhân này lãnh khốc, nhưng lại không biết Vân Lạc Phong có báo cho Vân Tiêu biết chuyện này không, cho nên lão không có tùy tiện nói ra.

Nếu không, lỡ như Vân Tiêu lại nghĩ lão có ý đồ khác?

Cũng chính bởi vì vậy, lão gia tử mới khịt mũi coi thường hành vi của Tần Lạc.

Nghĩ cùng Vân nha đầu đoạt nam nhân? Sao không tự xem lại chính mình? Còn muốn giả mạo Vân nha đầu? Cho rằng người khác đều là mắt mù sao?

Kỳ thật, vì Vân Tiêu là nam nhân, nếu người gặp nguy hiểm là Vân Lạc Phong, nói không chừng lão gia tử đã sớm cùng nữ nhân này liều mạng, làm gì có chuyện ngồi xem diễn?

Đến nỗi Tần Lạc công bố đã phái người đi đối phó Vân Lạc Phong, nhưng lão không tin……

Nếu là Vân Lạc Phong thật sự chết ở trong tay nàng, biểu tình cùng giọng điệu của ả cũng không phải như vậy.

Hơn nữa, nếu là nữ nhân này tự mình đi, hắn còn sẽ lo lắng một chút, mặt khác, ả chỉ phái thủ hạ đến, những người đó sao có thể là đối thủ của Vân nha đầu?

Phanh!

Tần Lạc giơ tay
bắn tới một cây đao, không khéo thật là trùng hợp, cây đao này bắn tới chén trà trong tay của lão gia tử, trong phút chốc, chén trà ngon vừa mới pha liền vỡ vụn, làm tay của lão gia tử cảm thấy nóng rát.

Lão gia tử sắc mặt tức khắc đen lại.

Đương nhiên, lão không phải bị dọa sợ, mà là đang đau lòng mấy lá trà này……

Kia chính là Vân Lạc Phong đưa cho lão, tổng cộng chỉ có tám lượng mà thôi, lão dùng đến ngày hôm nay chỉ còn lại có một chút.

Kết quả……

Còn bị nữ nhân đáng chết này hủy hết?

Lão gia tử phẫn nộ, lão từ trên mặt đất đứng lên, căm giận đi về phía Vân Tiêu.

“Tiểu tử, cút ngay! Để đó cho ta!”

Thương thế Vân Tiêu còn chưa khôi phục, cho nên có chút lực bất tòng tâm, cho dù như thế, Tần Lạc cũng không phải đối thủ của hắn.

Bởi vậy, từ lúc bắt đầu lão gia tử liền nhìn ra thực lực Vân Tiêu, thực yên tâm hắn cùng đối phương chiến đấu.

Chỉ là không nghĩ tới, Tần Lạc đánh đổ nước trà của lão, có khác gì muốn lấy mạng già của hắn!

“Lão khất cái, ta đối với ngươi không có hứng thú, hiện tại cũng không nghĩ sẽ giết ngươi, ngươi lặp tức cút cho ta!” Tần Lạc phẫn nộ, ngực phập phồng không thôi, trừng mắt nhìn Quân lão gia tử.

Lão khất cái?

Lão gia tử nhìn lại chính mình, xác thật, từ lúc rớt xuống bẫy rập, hắn không thể tắm rửa đàng hoàng, một thân trường bào màu trắng đã bị tro bụi che kín, tóc bạc cũng hỗn độn khó nhìn, thoạt nhìn chính là khất cái?

“Tiểu nha đầu, ngươi đừng nghĩ rằng ta giống như người thường, lão nhân ta che dấu thực lực nhiều năm, hiện giờ sẽ cho ngươi nhìn thấy tại đây.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện