Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Nữ nhân ngu xuẩn (1)


trước sau

"Trong trưởng lão viện không có phòng, nên Hư Không trưởng lão sai ta đưa hai người đến Tu Luyện Thất của chúng đệ tử."

Hồ Li gãi gãi cái ót, quay đầu nhìn Vân Tiêu và Vân Lạc Phong: "Các người thật sự muốn đến nơi đó?"

"Không đi không được!"

Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, trong mắt khẽ xẹt qua một tia nguy hiểm.

Đúng thật là trong hoàn cảnh hiện nay, nàng không thể không đi.

Hồ Li cười khổ: "Ta biết ta không ngăn nổi các người, nhưng mà các người nhất định phải sống sót trở về!"

Cả đời này, Hồ Li hắn chưa từng bội phục ai.

Trừ nữ tử trước mặt.

Ngay cả việc năm năm trước bán mình cho Vân Lạc Phong, cũng là hắn cam tâm tình nguyện, vô oán vô hối.

"Yên tâm, ta còn tiếc mạng lắm, không chết được!"

Vân Lạc Phong chớp chớp mắt, trên mặt thoáng lộ vẻ lười nhác: "Ta mệt rồi! Ngươi đi trước đi!"

Hồ Li vốn định nói thêm gì đó, nhưng cũng hiểu Vân Tiêu và Vân Lạc Phong đúng là đã đi đường mệt mỏi, cho nên hắn nhìn hai người họ thêm một cái rồi xoay người đi về hướng trưởng lão viện.

___ ___

Lúc này, trong Tu Luyện Thất của học sinh bảng chữ Địa.

Âu Lan đột ngột đứng phắt dậy, sắc mặt âm trầm khó coi: "Ngươi nói hai tên tân sinh* kia quen Hồ Li trưởng lão?"

(*tân sinh: học sinh mới.)

Âu Lan không biết tên Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, nên mới dùng hai chữ tân sinh này thay thế.

"Âu Lan sư tỷ, là chính mắt muội nhìn thấy Hồ Li trưởng lão dẫn hai người bọn họ đến Tu Luyện Thất, hơn nữa, trước đó họ cũng có đến trưởng lão viện một chuyến, nếu muội đoán không lầm, bọn họ chắc hẳn là đến tìm Hồ Li trưởng lão."

Một nữ tử trẻ tuổi đứng trước mặt Âu Lan, trên mặt toàn là vẻ nịnh nọt: "Theo muội thấy, Âu Lan sư tỷ mặt nào cũng hơn hẳn nữ tử kia, ca ca của tỷ còn là thiên tài bảng chữ Thiên, cũng chẳng kém Hồ Li bao nhiêu. Chờ thêm hai năm nữa, ca ca tỷ chắc chắn cũng tiến vào hàng trưởng lão. Lúc đó, địa vị khẳng định là siêu việt hơn Hồ Li."

Âu Lan trầm tư: "Thực lực ca ca ta rất mạnh, tiền đồ vô lượng, nhưng dù thế nào thì Hồ Li cũng là trưởng lão
của học viện, ta không thể không nể mặt hắn."

"Sư tỷ, muội có một cách...." Nữ tử kia chớp mắt: "Nếu nữ tử kia có quan hệ với Hồ Li trưởng lão, vậy thì chúng ta cứ tung tin đồn, nói nữ tử kia chính là người mà Hồ Li kim ốc tàng kiều trong học viện, ả ta thừa dịp vị hôn phu của mình vắng mặt nên cấu kết với Hồ Li, hai người bọn họ đã có quan hệ thân mật về da thịt, đến lúc đó, chẳng những có thể làm nam nhân kia hoài nghi thê tử của hắn, mà còn có thể khiến Hồ Li thân bại danh liệt."

Hai mắt Âu Lan chợt sáng lên, ngay từ đầu ả ta đã muốn dùng quyền thế áp người, ai ngờ hai tên tân sinh kia lại quen Hồ Li trưởng lão, cho nên ả mới đành dùng biện pháp khác.

"Hồ Li không phải loại người dễ bị hãm hại, lỡ như bị tra ra..."

"Âu Lan sư tỷ, chuyện này hoàn toàn có thể đổ lên đầu ả kỷ nữ Trương Hạ kia, dù có bị điều tra thì cũng không liên quan đến chúng ta."

"Tốt!" Hai mắt Âu Lan lóe sáng, im lặng nở nụ cười: "Hạ Linh, chuyện này giao cho muội đi làm, nếu thành công, ta nhất định sẽ nói vài lời tốt về muội trước mặt ca ca ta, nói không chứng có thể làm huynh ấy yêu muội."

Hai mắt nữ tử tên gọi Hạ Linh kia lập tức sáng lên, vẻ mặt lại tràn ngập thẹn thùng: "Âu Lan sư tỷ, chuyện này, muội nhất định giúp tỷ làm thật thỏa đáng."

Nói xong, Hạ Linh liền cáo từ Âu Lan rồi lui ra.

Âu Lan nhìn theo bóng lưng Hạ Linh, khóe miệng gợi lên nụ cười chế giễu, mặt đầy khinh thường.

"Ngu xuẩn, cũng không nhìn xem bản thân có tài đức gì, lại vọng tưởng muốn làm tẩu tẩu ta? Trên đời này, chỉ có nữ nhân cường đại nhất mới xứng với ca ca ta!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện