Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 222: Mộ Thân tiến đến


trước sau

Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ

Cười ha hả, hắn nước mắt không nhịn được mà rơi xuống, lão lệ tung hoành* nói: “Dương nhi, Linh nhi, các con trên trời có linh thiêng thấy được không? Cuối cùng những kẻ hại chết các con đã chịu báo ứng, ha ha ha!”

* lão lệ tung hoành: nước mắt của người già rơi

Báo thù!

Hai chữ này, trong mấy năm nay, ông muốn nghĩ cũng không dám nghĩ đến! Dù sao đối phương là Hoàng tộc Lưu Kim Quốc, ông chỉ là một Tướng quân của địch quốc, làm sao có thể giết cẩu Hoàng đế kia để báo thù cho nhi tử và nhi tức* được? 

* nhi tức: con dâu

Nhưng không nghĩ tới, cháu gái mình lại có bản lĩnh lớn như thế, âm thầm tiêu diệt Cẩu hoàng đế kia!

“Phong nhi, được! Làm tốt lắm! Thật không hổ là người Vân gia ta!” Lão gia tử hận nghiến răng nghiến lợi, “Năm đó, Hoàng đế Lưu Kim Quốc coi trọng Linh nhi, vọng tưởng muốn Vân gia giao Linh nhi ra! Chỉ là, phụ thân của cháu là nam nhi có tâm huyết, làm sao cho phép thê tử của mình bị người khác nhục nhã? Cho nên, Vân gia chúng ta liều chết không đồng ý! Vì thế, cẩu Hoàng đế Diệp Đổng kia liền tìm cớ, phát động chiến tranh với Long Nguyên Quốc!”

Hiện giờ, chỉ cần nghĩ đến chuyện năm đó, trong lòng lão gia tử vẫn tràn ngập phẫn nộ như cũ.

“Hoàng đế bệ hạ Long Nguyên Quốc chúng ta biết rõ Lưu Kim Quốc phát động chiến tranh bởi vì chuyện này, vậy mà còn cố ý bảo Linh nhi đi theo Vân Dương đi đánh giặc!”

Vân Lạc Phong trầm ngâm lúc lâu, ngón tay xoa xoa cằm, hỏi: “Dựa theo tính cách tiểu nhân của Cao Đồ, hắn không có cưỡng bách mẫu thân tái giá sao?”

“Ha ha,” lão gia tử cười giễu cợt, “Làm sao không có? Với tính cách ích kỷ của Cao Đồ, sao có thể không cưỡng bách mẫu thân cháu tái giá với Diệp Đổng? Chính là, Vân gia ta cũng không phải nơi có thể bị chèn ép như vậy! Ta đều có thể nhẫn nhịn các chuyện khác, nhưng ta tuyệt đối không cho phép, dùng hạnh phúc cả đời của một nữ nhân để đổi lấy an bình vô ưu sau này! Như thế, quốc gia này còn cần nam nhi để làm gì?”

Lão gia tử căm giận nói: “Hơn nữa, ta rất
tin tưởng cha mẹ cháu! Với thực lực của bọn họ thì không có khả năng chiến bại! Ai biết sau lại xuất hiện chuyện của Mộ Thừa tướng? Nếu như không có ông ta tiết lộ tình báo, cha mẹ cháu cũng sẽ không chết.”

Vân Lạc là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất! Cho nên, loại chuyện dùng nữ nhân để liên hôn khiến ông vô cùng khinh thường!

Theo ông, giang sơn cần dùng sức mạnh để đánh nhau! Chỉ có kẻ nhu nhược mới có thể hy sinh nữ nhân để đổi lấy một quốc gia an bình!

Nhưng phàm là nam nhi tâm huyết thì đều không làm được loại chuyện này!

“Gia gia,” Vân Lạc Phong chậm rãi đi đến trước mặt lão gia tử, khẽ cười nói, “Cháu nói rồi, cháu sẽ báo thù cho cha mẹ! Những kẻ ở Lưu Kim Quốc chỉ là thứ nhất, Mộ Hành Cừu còn lại sẽ là kẻ thứ hai.”

Thứ ba, đó là người Bạch gia luôn bảo vệ Hoàng thất Lưu Kim Quốc!

“Đúng rồi,” Đột nhiên lão gia tử như nhớ tới cái gì, nhíu mày nói, “Trong khoảng thời gian cháu rời đi, Mộ Thân của Mộ gia đến đây tìm cháu vài lần, ta đều đuổi hắn đi khỏi.”

Mộ Thân, huynh trưởng cùng cha khác mẹ với Mộ Vô Song! Đệ nhất ăn chơi trác táng của hoàng thành! Hơn nửa năm trước, khi gât sự với nàng trên phố đã bị hộ vệ của Vân gia đánh cho một trận! Rồi sau đó lúc bị nàng gạt đã lấy ra năm ngàn vạn lượng làm phí chữa bệnh.

Nhưng từ lúc nàng bế quan cũng không gặp lại Mộ Thân, hiện giờ hắn tới tìm là vì chuyện gì?

Đang nghĩ ngợi thì một gia đinh vội vội vàng vàng đi đến, cung kính bẩm báo nói: “Tướng quân đại nhân, tiểu thư, nhị thiếu gia của Mộ gia đến cầu kiến.”

Nghe lời gia đinh bẩm báo, Vân Lạc Phong nhún vai: “Chúng ta mới nói đến hắn, hắn liền tới rồi! Một khi đã như vậy, cháu đây đi gặp hắn một lần! Cháu cũng muốn biết, hắn tới tìm cháu là vì chuyện gì.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện