Edit: Sahara
Rất rõ ràng, lời nói của Mộc Thanh Nhiễm khiến cho rất nhiều người phẫn nộ.
Chúng Tầm Kim Thử từng con từng con trợn tròn mắt, biểu tình kia như muốn lập tức đem Mộc Thanh Nhiễm ra ăn tươi nuốt sống.
Trà Sữa băng xuyên qua đàn chuột đến trước mặt Mộc Thanh Nhiễm, đứng bằng hai chi sau, hai chi trước chống nạnh hai bên hông, thẳng lưng, ngẩng cao đầu, một chi sau hung hăng dẫm lên đầu ngón chân của Mộc Thanh Nhiễm.
"Ngươi dám nói mạng chuột của chúng ta thấp hèn? Ta nói cho ngươi biết, trong mắt của bổn chuột ta đây, mạng của tất cả đám người Mộc gia các ngươi cộng lại cũng không bằng mạng của một con Tầm Kim Thử chúng ta!"
Sau khi nói xong lời này, ánh mắt của Trà Sữa còn không quên quay lại liếc nhìn Manh Manh đang đứng phía sau, hướng về chuột hồng nhà ta mà làm mặt quỷ, tựa như là đang tranh công.
Manh Manh liền mỉm cười đáng yêu.
Nụ cười kia như là ánh mặt trời ấm áp, nháy mắt đã làm tan chảy trái tim nhỏ bé của Trà Sữa, tiếp đó thì nhịp tim của Trà Sữa cứ không ngừng gia tốc đập nhanh.
"Ta cho ngươi một cơ hội, lập tức thả tộc nhân của ta ra, nếu không, chúng ta lập tức ăn tươi nuốt sống ngươi, cho ngươi ngay cả chết toàn thây cũng không được!"
Vì vừa chiếm được nụ cười của mỹ chuột, Trà Sữa càng hăng máu, quay đầu lại nhìn Mộc Thanh Nhiễm, chi sau càng ra sức dẫm mạnh lên đầu ngón chân của Mộc Thanh Nhiễm.
(*Sa: mọi người nhớ chú ý là thực lực của Trà Sữa là Tôn Linh Giả nhé, cho nên cái chi sau chút éc chứ lực dẫm lên thì không nhỏ đâu)
Khuôn mặt của Mộc Thanh Nhiễm lúc này như muốn nứt ra, sắc mặt lúc đầu vốn xanh mét vì giận, bây giờ đã biến thành tái nhợt. Đồng tử cũng dần dần nở to ra.
Nói?
Con Tầm Kim Thử này... Vậy mà lại biết nói?
Chẳng lẽ.... Thực lực của nó đã đạt tới cảnh giới Tôn Linh Giả?
Nếu thực lực Vân Tiêu không đủ cường đại, Diệp Hi Mạch cũng không đột ngột xuất hiện ở nơi này, thì có lẽ sau khi nhìn thấy một con Tầm Kim Thử Tôn Linh Giả, Mộc Thanh Nhiễm sẽ hưng phấn đến phát cuồng mất thôi!
Nhưng hiện giờ, trong lòng hắn ta chỉ có cảm giác tuyệt vọng....
"Giao đồng loại của ta ra đây!" Trà Sữa hất cằm chuột, vừa kiêu căng vừa ngạo mạn nói.
"Chít chít! "
"Chít chít!"
Mấy con Tầm Kim Thử khác cũng không ngừng kêu lên ầm ĩ, từng đôi mắt tròn xoe như hạt đậu ngập tràn sự phẫn nộ nhìn chằm chằm vào đám người Mộc gia.
Nếu đám người này dám kháng cự, nói không chừng tộc chuột sẽ thật sự xông lên đem đám nhân loại này ăn sạch sẽ, cả mẫu xương cũng không chừa.
Mộc Thanh Nhiễm chợt thấy cả người vô lực, chẳng còn chút gì hùng hổ như lúc mới xông vào đây, cũng chẳng còn
vẻ khí phách cao cao tại thượng lúc đầu.
Cả người hắn bây giờ, chán chường mà rũ rợi, không có tinh thần.
"Ta dẫn các người đến Mộc gia!"
Mộc Thanh Nhiễm cười khổ một tiếng, khẽ khép lại hai mắt đầy nổi tuyệt vọng của mình.
"Chủ nhân!" Trà Sữa quay đầu lại nhìn Vân Lạc Phong mà nói: "chuyện này cứ giao cho Trà Sữa xử lý, ta sẽ áp giải bọn người này về, người cứ ở lại chỗ này chờ Trà Sữa là được!"
Vân Lạc Phong gật đầu: "nếu phát sinh đột biến gì, nhớ dùng linh hồn truyền âm gọi ta!"
Lời Trà Sữa nói, cũng là ý của chuột hậu.
Vân Lạc Phong có thể thả hết tộc chuột bọn họ ra ngoài, tùy ý để bọn họ nghĩ cách cứu đồng loại của mình, bà đã rất cảm kích, huống hồ đây là chuyện của tộc chuột, nếu có thể tự mình giải quyết thì không nên làm phiền Vân Lạc Phong xuất thủ.
"Đa tạ chủ nhân!"
Chuột hậu nhìn Vân Lạc Phong đầy cảm kích, nói.
Lúc đầu, nghe Trà Sữa nói tự nó sẽ áp giải bọn họ về Mộc gia, trong lòng Mộc Thanh Nhiễm còn có chút mong đợi. Bởi vì chỉ cần không có hai người Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, hắn ta sẽ có rất nhiều cách để đối phó với con Tầm Kim Thử này.
Nói không chừng sẽ thật sự có thể bắt con Tầm Kim Thử vừa đột phá Tôn Linh Giả này làm thuốc dẫn cho con trai nhà mình.
Tuy nhiên, chuột hậu vừa lên tiếng, thì toàn bộ kế hoạch hắn ta vừa vạch ra trong đầu đều tan thành mây khói.
Hai con Tầm Kim Thử có thực lực Tôn Linh Giả, đây có nghĩa là gì? Ngay cả Mộc gia cũng chỉ có hai cường giả Tôn Linh Giả mà thôi!
Quan trọng nhất là, Mộc Thanh Nhiễm hắn không dám đảm bảo, trong đàn chuột này còn có con nào có thực lực Tôn Linh Giả nữa hay không?
Dù hắn rất yêu thương con trai mình, nhưng hắn cũng không thể đem toàn bộ Mộc gia đi mạo hiểm được.
"Chúng ta xuất phát!" sau khi Trà Sữa oai phong hạ mệnh lệnh này, thì liền tung ta tung tăng chạy đến bên cạnh Manh Manh, cất giọng điệu lấy lòng: "Manh Manh, nàng yên tâm đi, ta nhất định sẽ cứu được đồng tộc của mọi người!"