Edit: Sahara
Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Diệp Kỳ một cái, nhàn nhạt nói: "chẳng lẽ ta nói không đúng à? Diệp đại ca có làm gì sai đâu? Huynh ấy chẳng những là người quản lý cửa hàng, mà còn là người của Diệp gia! Không muốn dược liệu nhà mình bị người khác cướp trắng thì có gì là sai?"
"Hừ!" Diệp Kỳ hừ lạnh một cái, khịt mũi khinh thường: "ngươi bảo đại ca ta dẫn ngươi đến đây, chẳng lẽ không phải cũng là vì muốn lấy không dược liệu của nhà ta sao? Đừng nói bản thân mình như là người đàng hoàng lắm vậy, ai mà không biết cái ý đồ dơ bẩn trong đầu của ngươi chứ?"
Vân Lạc Phong nghiêng người lười biếng dựa vào lòng ngực của Vân Tiêu, cười tà tứ: "không biết là ngươi từ nơi nào mà nghe được chuyện ta muốn lấy không dược liệu trong cửa hàng này? Chẳng lẽ Diệp đại ca không nói cho ngươi biết, ta đến đây là lấy dược liệu trong tay mình để đổi lấy dược liệu đồng giá của cửa hàng sao?"
Diệp Kỳ bất ngờ sửng sốt, cô ta còn tưởng lai lịch của Vân Lạc Phong cũng giống như Tiết Nhu Nhi, chứ không ngờ được rằng trong tay Vân Lạc Phong cũng có dược liệu.
Như vậy, cô ta thật sự là không còn gì để nói được nữa....
Diệp Hi Mạch nhìn Vân Lạc Phong, trong lòng thầm thấy cảm kích.
Tuy chưa quen được bao lâu, nhưng hắn hiểu, Vân Lạc Phong không phải là người thích xuất đầu ra mặt xen vào chuyện của người khác, sở dĩ lúc này Vân Lạc Phong làm như vậy, là vì hắn!
Muội tử này là đang sợ người ngoài sẽ hiểu lầm cửa hàng Diệp gia!
Gia hỏa này, cái gì cũng không nói, tất cả tâm tư đều giấu kín trong lòng, nhưng mỗi một hành động mà Vân Lạc Phong làm ra, lại khiến cho Diệp Hi Mạch hắn thật thấy ấm lòng...
Trong mắt Tiết Nhu Nhi lóe lên một tia âm hiểm ngoan độc, nhưng khi nhìn Vân Lạc Phong lại bày ra vẻ điềm đạm đáng yêu.
"Thì ra chỉ là do Kỳ Kỳ hiểu lầm, ta xin thay mặt Kỳ Kỳ tạ lỗi cùng cô nương, chỉ là không biết cô nương muốn đổi dược liệu gì? Không biết có thể cho chúng ta mở rộng tầm mắt hay không?"
Diệp Kỳ ra mặt, còn không phải là vì Tiết Nhu Nhi cô ta hay sao?
Kết quả, cô ta lại nói là thay thế Diệp Kỳ tạ lỗi với Vân Lạc Phong?
Vậy mà đến bây giờ Diệp Kỳ vẫn không nghe ra ý ngoài mặt chữ của cô ta, còn một mực cho rằng Tiết Nhu Nhi là đang nói tốt cho mình.
Vân Lạc Phong nhìn thấy sắc mặt của Diệp Hi Mạch càng lúc càng khó coi, có một muội muội ngu xuẩn bậc này, ngày tháng của hắn đúng là sống cũng chẳng dễ dàng gì...
"Xem ra Tiết cô nương đây là không tin ta?" Diệp Hi Mạch cười lạnh, cất
tiếng trào phúng: "Diệp Hi Mạch ta từ trước tới nay làm người ngay thẳng! Đã nói không cho ai lấy không dược liệu thì chắc chắn là không cho! Thân là người quản sự nhất định phải công bằng công chính! Huống chi, chuyện của Diệp gia ta thì có can hệ gì đến ngươi? Ngươi có tư cách gì mà ở đây lải nhải hả?"
Sắc mặt của Tiết Nhu Nhi càng thêm tái nhợt: "ta... Ta... Chỉ là... Chỉ là.."
"ĐỦ RỒI!" Diệp Hi Mạch quát lên một tiếng chói tai: "chỗ của ta không chào đón ngươi, ngươi lập tức cút ngay cho ta! Nếu không đừng trách ta không khách sáo mà cho người ném ngươi ra ngoài!"
"Đại ca!"
Vốn dĩ còn đang cảm thấy áy náy vì hiểu lầm Vân Lạc Phong, nhưng khi nghe thấy Diệp Hi Mạch nói lời này thì Diệp Kỳ liền bùng nổ: "Nhu Nhi là bằng hữu của muội, muội hy vọng huynh đừng vô lý với tỷ ấy như thế! Nếu huynh không muốn nhìn thấy chúng ta, vậy chúng ta lập tức rời đi là được rồi!"
Nói xong lời này, Diệp Kỳ liền kéo tay Tiết Nhu Nhi đi thẳng ra khỏi đại môn của cửa hàng.
Trên đường phố rộn ràng náo nhiệt, Diệp Kỳ dừng bước, nước mắt cuối cùng cũng không ngăn lại được mà từng giọt từng giọt lăn dài trên má.
"Kỳ Kỳ, muội thật sự cho rằng nữ nhân kia thật sự có dược liệu thật à?" ánh mắt Tiết Nhu Nhi chợt lóe, hỏi.
Diệp Kỳ sửng sốt: "lời này của tỷ là có ý gì?"
Tiết Nhu Nhi cắn chặt môi: "tỷ cảm thấy, Diệp đại ca sẽ nhân lúc muội không có mặt mà lấy trộm dược liệu tặng cho cô ta! Còn về mấy lời mà nữ nhân kia nói lúc nãy, chẳng qua cũng chỉ là lời nói một phía, ta không tin trong tay cô ta thật sự có dược liệu gì đó!"
"Tỷ muốn nói, bọn họ đang lừa gạt ta? Đại ca lại còn phối hợp với bọn họ?"
Diệp Kỳ quả nhiên rất dễ lừa gạt, chỉ một câu nói của Tiết Nhu Nhi thôi mà đã có thể lừa được Diệp Kỳ, làm cho cô ta tức giận, cả người đều ngập tràn phẫn nộ.
Uổng công vừa rồi Diệp Kỳ cô còn thấy áy náy, không ngờ bọn họ lại ở đó cùng nhau liên hợp lại mà lừa gạt cô ta! Chính là vì dược liệu của Diệp gia!