Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 949: Lễ vật của cây nhỏ (2)


trước sau

Edit: Sahara

****Đọc bình luận của nhà mình thì Sa thấy nhiều bạn đang là học sinh lắm ấy nhé.

Sa chỉ muốn nhắn nhủ với các em rằng: truyện vẫn còn đó, và sẽ còn nhiều truyện khác hay hơn được viết ra từng ngày. Nhưng tương lai của các em chỉ có một. Làm gì thì làm cũng ưu tiên cho việc học nha.

Sa thấy comment nói là Thuysaki sắp thi rồi nhỉ? Sa chúc em thi tốt nhé!!!

_______

"Không thể!"

"Vậy.... Vậy.. Hay là để cho chuột hậu ăn trước đi được không? Dù gì thì chuột hậu cũng là một Tôn Linh Giả, cũng có thể dùng được Hóa Nhân Quả này mà!"

Trà Sữa đúng là rất cố gắng, đáng tiếc, trời không chiều lòng chuột.

Trà Sữa muốn đẩy chuột hậu ra làm bia trước, ai ngờ Tiểu Thụ lại gãi gãi cái mông nhỏ của mình lần nữa, tiếp theo, liền có thêm một Hóa Nhân Quả được móc ra từ cúc hoa của Tiểu Thụ.

Trà Sữa tuyệt vọng, mặt chuột xám như tro tàn mà nhìn Vân Lạc Phong.

"Ngươi cùng chuột hậu mỗi người một quả, ăn đi!"

Vân Lạc Phong bảo Trà Sữa và chuột hậu tự mình tiến lên nhận lấy Hóa Nhân Quả.

Chuột hậu không có thái độ không thích gì đối với Hóa Nhân Quả giống như Trà Sữa, với chuột hậu mà nói, chỉ cần có thể tăng lên thực lực, không có gì là nó không thể nuốt vào.

Linh thú chỉ khi nào hóa được hình người, thì mới có cơ hội tu luyện lên Thánh Linh Giả, bằng không, suốt đời chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Tôn Linh Giả mà thôi.

Trà Sữa khiếp sợ trừng mắt nhìn chuột hậu đem Hóa Nhân Quả được móc ra từ cúc hoa nuốt vào mà không nhíu mày lấy một cái, khóe miệng nó bắt đầu run run, cái thứ được móc ra từ cúc hoa như thế này mà bà ấy cũng có thể nuốt xuống được hay sao?

Đang lúc Trà Sữa muốn tìm lý do để thoái thác, thì liền bị ánh mắt của Vân Lạc Phong bắn tới trên người.

Thân chuột liền run lên, Trà Sữa ôm tâm trạng như đi lên pháp trường mà bước từng bước đến trước mặt Vân Lạc Phong, cái chi trước duỗi ra bắt lấy Hóa Nhân Quả trong tay Tiểu Thụ cứ run lên bần bật. Trà Sữa nhắm chặt hai mắt, sẵn sàng chịu chết!

Ực!

Trà Sữa nhai cũng không nhai lấy một cái thì đã nuốt Hóa Nhân Quả vào bụng.

Ngay khi nuốt Hóa Nhân Quả, Trà Sữa liền cảm nhận được có một luồng khí lạnh lẽo dâng lên trong bụng mình, tức khắc, Trà Sữa liền vội vàng ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

"Chủ nhân, bọn họ muốn hóa hình thành công còn cần thêm một thời gian ngắn nữa!"

Tiểu Mạch vô cùng đồng tình với Trà Sữa, nếu đổi lại là hắn, hắn chắc chắn là nuốt không trôi cái thứ kia!

"Ngoài trừ Hóa Nhân Quả ra, ngươi còn có thứ gì nữa không?" tầm mắt Vân Lạc Phong trở về lại trên người Tiểu Thụ, nhướng mày hỏi.

Tiểu Thụ chớp chớp đôi mắt tròn xoe của mình, lại tiếp tục gãi gãi vài cái ở cúc hoa, không bao lâu sau, một quả trái cây màu vàng nhạt được Tiểu Thụ móc ra tới.

"Là Bách Độc Bất Xâm quả, hiệu quả như tên, ăn nó rồi thì từ đây về sau
sẽ trở thành người bách độc bất xâm!"

Bách độc bất xâm?

Vân Lạc Phong lấy ra một mảnh vải nhỏ, cẩn thận thu lấy quả Bách Độc Bất Xâm kia.

Cái trái này có thể đem về hiếu kính cho lão gia tử!

"Còn nữa không?"

Vân Lạc Phong lại tiếp tục hỏi.

Lần này, Tiểu Thụ gãi rất lâu mới móc ra được thêm một quả nữa.

Quả này hoàn toàn khác với mấy quả trước đó, bên ngoài óng ánh sắc hồng tỏa sáng, bên trong thì dường như chứa đầy máu tươi.

"Là Thiên Huyết Quả!" thần sắc Tiểu Mạch càng thêm kích động: "Thiên Huyết Quả này có thể giúp cho Tôn Linh Giả đột phá một bậc, nếu người dùng là Thiên Linh Giả thì có thể đột phá thẳng đến Tôn Linh Giả. Tuy nhiên, dưới Thiên Linh Giả thì không thể dùng, bằng không sẽ nổ tan xác mà chết."

Tốt như vậy?

Đáy mắt Vân Lạc Phong liền hiện lên một đạo tia sáng, chỉ là... Sau khi ngửi thấy mùi hương trên Thiên Huyết Quả, Vân Lạc Phong lại lặng lẽ lấy ra một mảnh vải nhỏ, đem Thiên Huyết Quả gói lại rồi cất đi.

"Chủ nhân, người không ăn nó sao?" Tiểu Mạch nhìn Vân Lạc Phong đầy khó hiểu.

Vân Lạc Phong nhàn nhạt gật đầu: "Chính ta có thể tự mình đột phá, không cần dùng đến Thiên Huyết Quả này!"

Nhìn thấy thái độ nghiêm trang của Vân Lạc Phong, thái dương của Tiểu Mạch bỗng run rẩy không thôi.

Rõ ràng là do chủ nhân ghét bỏ Thiên Huyết Quả được móc ra từ cúc hoa của Tiểu Thụ, vậy mà còn nói với giọng điệu chính đáng như vậy nữa chứ.

Nếu Trà Sữa đang tu luyện mà nhìn thấy một màn này, chắc chắn là sẽ tức tới mức dậm chân không ngừng.

"Còn nữa không?" sau khi Vân Lạc Phong thu hồi Thiên Huyết Quả, lại tiếp tục hỏi Tiểu Thụ.

Tiểu Thụ lắc lắc đầu, cười khanh khách, bắt đầu giang hai tay về phía Vân Lạc Phong muốn được Vân Lạc Phong ẫm lên.

Vân Lạc Phong chiều ý Tiểu Thụ, bế nó lên, sau đó lại nhướng mày nhìn về phía Tiểu Mạch: "Mấy loại trái cây này Tiểu Thụ lấy từ đâu ra vậy?"

"Chủ nhân, Tiểu Thụ vốn chính là một thân cây, thân là cây, tất nhiên là phải kết trái, chỉ là ta không ngờ nó có thể sinh ra ba loại quả khác nhau, còn về việc khi nào Tiểu Thụ lại kết trái thêm lần nữa thì quả thật là ta không biết!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện