Trời hôm nay nắng đẹp, không có nhiều mây, ở giữa sân viện, dưới gốc cây hoa anh đào, một thiếu nữ nằm dài trên chiếc ghế tựa, gương mặt non nớt nhưng cũng không kém phần kiều sắc.
Đôi môi mỏng tựa cánh hoa, con mắt nhắm nhẹ lại dưỡng thần.
Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc ở gần đó, ngồi nói chuyện ríu rít với nhau.
Tiểu Bạch đắc ý nói "Ta thách ngươi dám phá vỡ mộng đẹp của chủ nhân đấy! Làm được ta sẽ cho ngươi ngọc thiềm của ta!"
Tiểu Hắc cười khẩy "Ha, vậy ta thách ngược lại ngươi đấy, ta cho ngươi 2 viên ngọc thiềm luôn!"
"Ai dám làm phiền! Chủ nhân sẽ biến kẻ đó thành heo quay!"
"Ta không muốn thành heo quay!" ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
Thu Ly từ trong viện bước ra, thấy hai con thú nói chuyện rôm rả, liền lấy đồ ăn dụ chúng ra chỗ khác.
Còn bản thân thì đi tới chỗ của Bạch Dạ, nhẹ nhàng gọi "Tiểu thư!"
Bạch Dạ từ trong cơn mơ màng tỉnh dậy, lấy tay dụi dụi con mắt, hỏi "Có chuyện gì vậy?"
"Hoàng cung gửi giấy thiếp mời!"
"Hoàng cung?" trước giờ nàng đâu có giao du gì với họ đâu mà sao có thiếp mời được?
Thu Ly nhìn Bạch Dạ, giải thích "Lần này trong cung mở tiệc chúc mừng thọ yến của Thái hậu, các thiếp mời luôn được gửi tới cho mỗi gia tộc! Liệu tiểu thư có đi?"
Bạch Dạ gương mặt không tình nguyện, trực tiếp cự tuyệt "Không đi!"
"Nhưng đây là quốc lệnh, nếu tiểu thư không đi thì sẽ gánh tội lớn đó!" Thu Ly bất đắc dĩ với tính cách của tiểu thư nhà mình.
"Bọn họ có thể làm gì ta?"
"........."
Đột nhiên có tiếng cãi vã ở ngoài cửa khiến cho Bạch Dạ chú ý, vì tò mò mà nàng cùng Thu Ly đã đi ra bên ngoài xem tình hình.
Chỉ thấy một đám nha hoàn thị vệ tụ tập trước cửa, bàn tán rôm rả chuyện gì đó.
"Hồng đại tiểu thư, xin đừng làm khó nô tài!"
"Ta chỉ muốn đi thăm Tiểu Nguyệt thôi, có gì mà không được?"
"Vậy để nô tài thông báo cho di nương và Nhị tiểu thư....."
Hồng Liên tức giận bất mãn nói "Người ta muốn gặp là Đại tiểu thư của các ngươi, không phải là con ả Bạch Tố Tố đó!"
"Có chuyện gì vậy?" Bạch Dạ từ trong phủ bước ra, gương mặt vô cùng điềm tĩnh hỏi.
Mấy tay thị vệ và nha hoàn thấy Bạch Dạ xuất hiện, vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Bạch Dạ mặc dù danh xưng là cái phế vật, nhưng trước sau gì thân phận vẫn là Đại tiểu thư nên không dám khinh thường ra mặt, mà còn phải làm theo đúng quy tắc hành lễ với chủ.
Bạch Dạ trong đầu đang suy nghĩ "Đây chẳng phải là Hồng đại tiểu thư hay sao?" thì bị Hồng Liên lao vào cho một cái hùng ôm*
*hùng ôm: cái ôm lớn.
"Tiểu Nguyệt, ngươi còn nhớ ta không? Lúc còn nhỏ ngươi vẫn thường hay đến phủ ta chơi đó!" Hồng Liên mỉm cười rất tươi nói.
Bạch Dạ bị hỏi đột ngột như vậy nhưng vẫn rất điềm tĩnh nói "Chúng ta vào phủ nói sau!" sau đó xoay ngươi tặng cho thị vệ một ánh mắt đe dọa rồi dẫn Hồng Liên