Thu Ly vui mừng nói "Nếu đem bán nhất định chúng ta sẽ có rất nhiều bạc."
Bạch Dạ đem cất lại lọ dược, khẽ đối với Thu Ly nói "Ngày mai em đi cùng ta đến Chợ đen, lấy bạc mua ít xiêm y chuẩn bị cho thọ yến."
"Nhất định, nhất định, tiểu thư của em vốn dĩ đã đẹp, nếu khoác lên mình những bộ xiêm y lộng lẫy sẽ càng đẹp hơn.
Nhị tiểu thư khẳng định sẽ tức đến không thở được." Vốn dĩ lúc trước Thu Ly không có ghét gì Bạch Tố Tố, mà cũng không phải không ghét, đúng hơn là không dám ghét.
Bây giờ Bạch Dạ đã không còn là Bạch Như Nguyệt nữa, nên Thu Ly cũng gan lớn hơn hẳn.
"Quỷ linh tinh nha đầu!"
3 ngày sau, thọ yến của Thái hậu ở trong cung truyền đến khắp kinh thành.
Hoàng đế đặc biệt chuẩn bị vô cùng long trọng, thiếp mời được gửi đến tất cả các gia quyến của bá quan văn võ.
Vốn dĩ mọi năm, rất ít khi Bạch Như Nguyệt tham gia, nếu không phải bị ép đi thì cũng chẳng dám đi, vì biết thể nào đến cũng chỉ làm trò cười cho người khác.
Đến tối, Bạch Dạ cùng Thu Ly từ trong viện ra tới cổng chính, đứng ở đó một lúc chờ Hồng Liên tới đón.
Bạch Dạ hôm nay một thân bạch y phiêu phiêu như trích tiên, sạch sẽ không vướng một chút bụi trần, chỉ là gương mặt kia có chút lạnh lùng xa cách.
Cùng lúc đó, Bạch Tố Tố cũng từ phủ bước ra ngoài, dẫn theo nha hoàn, điệu đà đi ra.
Thọ yến này là dịp quan trọng để ra oai trước mọi người nên nàng ta rất chú trọng ngoại hình, từ mấy hôm trước đã tất bật chuẩn bị chu đáo.
Từ trên xuống dưới rực đỏ cả một thân người, gương mặt cũng được trang tô điểm phấn rõ ràng, bộ dáng kiêu ngạo ngay cả khi ở trong đám đông cũng nhận ra được.
Nàng ta dùng con mắt liếc xéo lấy Bạch Dạ cười khinh bỉ.
"Đại tỷ, thọ yến lần này rất quan trọng, cho nên tốt nhất là không nên làm mất mặt phủ tướng quân nha!"
Bạch Dạ miệng hơi khóe lên nói "Đa tạ muội muội nhắc nhở, nhưng ta nghĩ lời đó nên dành cho muội thì sẽ hợp hơn."
"Ngươi......" Bạch Tố Tố tức đến á khẩu.
Con nhỏ này bình thường nhu nhược, bây giờ lại có gan bật lại nàng ta.
Cho đến khi một chiếc xe ngựa tiến tới, trông rất sang trọng và quý phái, từ trên xe bước xuống là Hồng Liên.
Vừa mới rời khỏi đã lao ngay vào người của Bạch Dạ, xém chút nữa thì ngã ra đất.
"Ngươi chờ ta có lâu không?"
Bạch Dạ lắc đầu.
Sau đó Hồng Liên lại liếc mắt nhìn sang Bạch Tố Tố bên cạnh, cười khẩy nói "Yô, đây là tân nương nhà ai thế này?"
"Phụt!" Thu Ly không nhịn được mà bật cười, nếu không phải giữ ý tứ chắc em sẽ cười thành tiếng mất.
"À, thì ra là Bạch Xấu Xấu*, trời tối như