Bạch Lãng nằm trên chiếc giường, xung quanh rất nhiều người đang tỏ ra lo lắng, thấp thỏm không yên.
Cho đến khi một vị y sư bỏ ngón tay đang bắt mạch ra, ông ấy thở dài lắc đầu.
"Hài nhi của ta sao rồi?" Liễu di nương vừa mới khóc xong nên đôi mắt còn sưng hỏi.
Vị y sư lại thêm một lần nữa thở dài, giọng trầm xuống đáp "Ta không tài nào chữa được, mất đi cả 2 tay thế này, e là sau này thiếu gia sẽ như vậy mãi."
"Không!!!" Liễu di nương quỳ sập xương đất, ôm mặt đau khổ khóc lên "Nhi tử của ta!"
Nhưng Bạch Khởi không từ bỏ, ông lại gần y sư, hỏi "Chắc phải có người nào đó làm được đúng không? Ông nói đi, dù bao nhiêu ta cũng trả."
Y sư ngẫm nghĩ một hồi, sực nhớ ra "Tướng quân đã từng nghe nói có một vị luyện dược sư thiên tài tên Tà y không?"
"Ta cũng có biết người này!"
"Vị tà y đó không chỉ là luyện dược sư mà chữa bệnh cũng rất cao siêu, có thể mời người đó tới đây để chữa cho thiếu gia.
Chỉ là..."
"Chỉ là gì thưa ông?" Bạch Khởi hồi hộp.
Y sư ngập ngừng "Chỉ là người đó hành tung quái dị, xuất quỷ nhập thần, khó để gặp mặt.
Ngay cả người đứng đầu chợ đen cũng chẳng hay biết."
Liễu di nương bám víu lấy chân Bạch Khởi, nức nở kêu "Tướng quân, mau mời người đó tới đây đi! Lãng nhi...Lãng nhi không thể sống như vậy được!"
Y sư ôm hòm thuốc trên vai, nói "Thôi ta về đây!"
"Để ta tiễn ông!"
Bạch Tố Tố ở một bên suy nghĩ đăm chiêu, Tà y, cô ta cũng có nghe nói đến.
E rằng cả đời này Bạch Lãng đều sẽ sống như thế.
Tưởng mời được Tà y mà dễ ư? Còn chưa nói đến việc có thể gặp mặt thì việc mua thuốc của hắn cũng có giá trên trời, nhiều người đánh nhau sứt đầu mẻ trán để có được chúng.
Bạch Lãng số tiền nợ chắc cũng chưa bằng được một lọ dược cũng Tà y.
Lần này tuyệt vọng thật rồi!
Hắc Nguyệt Lâu, tại căn phòng lúc này, linh hồn Bạch Dạ đang tiến vào Không gian Linh thú.
Hệ [hỏa] của nàng lúc này tăng lên rất nhiều, vì vậy khả năng tu luyện cũng dễ dàng hơn.
Nàng dần hé mở đôi mắt, trong cơ thể đang nóng như lửa dần hạ nhiệt.
"Muốn đạt tới Linh Tông trung cấp, ngài còn phải tu luyện dài dài." Dạ Hoàng uống lên chén trà nói "Nói đúng hơn là muốn tăng tu vi lên thì Linh khí ở đại lục này không đủ, vì thế mà rất nhiều người sau khi đạt được Linh Tông thì tới đại lục khác để tiếp tục tu luyện."
Bạch Dạ trầm mặc, sẽ nhanh thôi, sau khi giải quyết mọi chuyện ở đây, nàng sẽ tới đại lục phía trên, bởi lẽ sẽ có thông tin về thân phận của nàng.
"Chủ nhân!" tiếng gọi từ ngoài cửa truyền vào, Bạch Dạ ngay lập tức tỉnh lại, nói nhẹ "Vào đi!"
Đôi mắt tím của nàng nhìn về phía Cổ Ảnh, mang theo chút hời hợt nhưng lại khiến hắn rùng cả mình.
Mỗi lần hắn đối mặt với nàng, luôn có cảm giác lạnh sống lưng, đặc biệt là đôi mắt