Trong tiếng hò reo vang dội, chỉ có một vài người là chú ý tới việc Bạch Dạ đã biến mất.
Trấn Yêu Phù Ma nhìn sang bên cạnh, trong bụng nghĩ "Vị tiền bối lúc nãy đâu mất rồi?"
Cơn đau cứ thế ập tới làm Bạch Dạ trong phút chốc không chịu được.
Mồ hôi trên trán cứ lăn xuống đôi gò má, miệng thở d.ốc không ngừng.
Vì kích hoạt giải phong ấn quá sớm làm Linh khí bên trong bị đảo lộn, giờ phút này chúng không ngừng kêu gào, hệ [hỏa] cũng tăng bất thường.
Đi được nửa đường, một bàn tay kéo nàng lại từ phía sau khiến Bạch Dạ giật mình quay lại.
"Ngươi tính đi đâu với bộ dạng đó?"
Bạch Dạ yếu ớt cười "Ta đi đâu có vẻ như không liên quan gì tới các hạ."
Nàng muốn dứt tay khỏi người kia nhưng căn bản không thể.
Sức mạnh của người đó làm nàng khó thở, cho dù hắn đã ẩn đi tu vi của mình.
Nhưng nàng chắc chắn một điều, hắn là kẻ mạnh nhất trong số những cao thủ nàng đối mặt.
Đương nhiên là ngoại trừ Vệ Thiên Sát.
"Ngươi đã tiêu hao quá nhiều Linh khí trong cơ thể.
Nếu lúc này ngươi không một lần nữa phong ấn lại, ngươi sẽ nổ banh xác mà chết đấy."
Bạch Dạ mím chặt môi.
Nàng đương nhiên biết.
Nhưng trước mắt cần đi tìm Vệ Thiên Sát, chỉ có hắn mới giúp nàng được lúc này.
"Ta tự biết chuyện đó nên làm phiền các hạ buông tay ta ra."
Sự lạnh nhạt trong đôi mắt tím ấy khiến Vấn Thiên không biết phải làm sao.
Hắn bỗng nhớ tới những gì Thiên Lãnh từng nói.
Rõ ràng, đây không phải viễn cảnh mà hắn đã không biết bao nhiêu lần tưởng tượng ra.
Hắn muốn mang nàng đi, bù đắp hết thảy cho nàng.
Rất nhiều câu hỏi vây quanh trong đầu hắn như "Muội đã sống như thế nào?" hay "Có đã từng nghĩ về gia đình của mình chưa?" nhưng nhìn nàng trưởng thành với dáng vẻ này, hắn lại chẳng thể thốt lên được câu nói nào tử tế.
16-17 tuổi đạt Linh Tông sơ cấp, đây là ước muốn của biết bao nhiêu tu luyện giả.
Một thiên tài hàng ngàn người muốn tranh đoạt.
Ấy vậy mà hắn lại không tài nào vui nổi.
Hắn nhìn ra được trong nàng cất chứa rất nhiều bí mật.
Sống trong đại lục nhỏ bé này, làm sao có thể đạt được thành tựu như thế, cho dù là thiên tài, hắn chỉ thấy xót xa.
Muội muội của hắn, rốt cuộc đã trải qua những gì?
Liệu sau này, muội ấy có oán trách hắn không?
Hắn-một người chưa từng bị lung lay bởi bất kì điều gì giờ lại thấy sợ rồi!
Bóng hình quen thuộc đột ngột xuất hiện, dáng người cao lớn, gương mặt tuyệt mĩ và mái tóc đen dài, chỉ cần như vậy thôi cũng đủ các cô nương ở cả đại lục nguyện chết vì hắn.
Thế nhưng, trái tim hắn lại thuộc về chỉ một người duy nhất.
Cam tâm tình nguyện trở thành hộ vệ vô danh bên cạnh nàng, luôn nhìn nàng với ánh mắt say mê và trìu mến.
Nàng không biết cảm giác đó là gì, nhưng chỉ cần hắn có mặt, sự yên tâm luôn dâng lên trong lòng một cách lạ thường.
Vệ