【 đinh! Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng, đạt được 50 tiền khô lâu, 50 kinh nghiệm giải phẫu, kinh nghiệm mục chẩn +50,! 】【 đinh! Ngươi đạt được độ sợ hãi của Ma Đầu Heo +200】【 đinh! Ngươi đạt được độ nổi tiếng ở hẻm Du Hồn +10】Lâm Ân tháo khẩu trang xuống, mở mấy cái còng tay trên bàn giải phẫu ra, ôm con tiểu quỷ nọ, mỉm cười nói: "Chúc mừng, cả phẫu thuật tiến hành vô cùng thuận lợi, anh cũng thấy đó, tình huống này tuyệt đối là một lần ác linh ký sinh mang tính thường quy, may mà anh gặp được tôi, bằng không phiền toái của anh sẽ lớn lắm đó!"Ông ——Trong nháy mắt, Lâm Ân cảm thấy hai mắt mình hơi hoa.
Sau đó hắn lại bắt gặp một bóng đen run run rẩy rẩy mà chạy khỏi bàn giải phẫu, bàn tay ôm chặt lấy bụng mình, còn dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi lao về phía ngoài cửa, rồi cướp đường chạy như điên.
Sẽ không đến nữa!Ma Đầu Heo thề về sau gã tuyệt đối sẽ không đến nơi này nữa!Giải phẫu gì mà giống như đang giết heo, hay trực tiếp chém người vậy?Gã chỉ đi gặp bác sĩ có một lần, mà đối phương chỉnh cho gã… con mẹ nó xuất hiện cả bóng ma tâm lý luôn rồi!! "Ông chủ! Anh quên dẫn theo con gái của mình này! Chỗ chúng tôi là tiệm dược tề, không phụ trách trông con giùm người ta đâu!"Lâm Ân nhanh chóng đuổi theo hô lớn, hắn một mực chạy thẳng đến cửa tiệm, nhưng ở thời điểm đến nơi, đưa mắt nhìn ra ngoài, giữa khoảng không hắc ám bên ngoài đâu còn bóng dáng tên Ma Đầu Heo kia nữa.
Lâm Ân thở dài một tiếng, bất đắc dĩ phải ngừng chân lại, trong đầu hắn thoáng suy nghĩ một lát, lập tức hô lớn với bóng đêm quỷ dị đằng kia: "Ông chủ, nếu trong bụng vẫn không thoải mái, anh nhớ đến tôi giải phẫu cho nhé, lần sau tôi cam đoan sẽ gây mê cho anh, còn nữa! Mau chóng tới mang đứa con gái mới sinh của anh đi này! !"Chỉ trong nháy mắt, một mảnh hắc ám vốn đang xao động gợn sóng, đột nhiên chuyển thành im lặng vô cùng quỷ dị.
Lâm Ân xoay người quay lại tiệm dược tề của mình.
Sau đó, hắn lập tức lao tới quầy trước, lục tung ngăn kéo bên dưới tìm ra một bình dược tề mạnh mẽ khôi phục nhỏ, rồi ùng ục ùng ục dổ thẳng vào mắt phải của mình.
Nhãn cầu bị hắn cứng rắn lấy xuống kia đã chậm rãi khôi phục lại sắc thái linh động vốn có.
Tuy vẫn còn rất đau, nhưng hiệu quả thật không tồi.
Lâm Ân xoa xoa hốc mắt hơi hồng hồng, lẩm bẩm nói: "Con người sống tại thế giới này đúng là luôn thấp thỏm lo âu nha! "Hắn dám lấy ra hai mắt của mình như vậy, cũng không phải vì hắn quá mức tàn nhẫn, mà vì hắn biết, trong tiệm có dược tề cao cấp đủ khả năng làm cho thương tích khôi phục trở lại cực nhanh.
Nhưng đây là xa