“Được thôi." Lâm Ân lạnh lùng cầm lấy dao lóc xương, nói: "Được rồi, tựa lên quầy, gối đầu lên mặt bàn.
Nếu đau, anh có thể kêu lên."Quái Đầu Heo cười lạnh mà dữ tợn nói: "Tôi sẽ sợ đau sao?"Phốc ——Lâm Ân uống một ngụm rượu cồn rồi “Phụt” một tiếng, trực tiếp phun xuống lưỡi dao.Ma Đầu Heo lập tức im bặt không nói năng câu gì nữa.Lâm Ân lại nhanh chóng châm một ngọn nến, để ngọn lửa tới tới lui lui li3m qua li3m lại trên lưỡi dao chừng mấy phút đồng hồ, sau đó mới nheo hai mắt, cầm đao, từng chút từng chút mà tới gần cái đầu của Ma Đầu Heo kia.Một giọt mồ hôi lạnh “Tí tách” rơi thẳng xuống quầy.Ma Đầu Heo run rẩy nói: "Chỉ đặt nhãn cầu vào trong mắt thôi mà, có cần phải dùng dao hay không?"【 Giá trị tinh thần của Ma Đầu Heo -10】Lâm Ân lặng lẽ nói: "Vừa nãy tôi có nhìn một chút, bên trong hốc mắt của anh có khá nhiều sỏi và cục máu đông, bởi vậy mới nhìn ra bình thường anh đều không chịu cẩn thận bảo dưỡng hai mắt của mình.
Bước này xem như là phục vụ ngoài định mức cho anh.
Anh không cần phải cảm tạ tôi đâu.""Chờ...!Chờ một chút!" Ma Đầu Heo hoảng hốt nói, nhưng đã là quá muộn.Ca ca ca —— ca ca ca ——"Nha —— nha —— "Ma Đầu Heo phát ra kêu to, hoảng sợ đến tê tâm liệt phế....【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】【 Giá trị kinh nghiệm đao công +1】Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Ân dùng dược tề tiêu độc rửa sạch sẽ vết bẩn bên trong hốc mắt của Ma Đầu Heo, trong lòng thầm buồn bực vì sao giá trị tăng trưởng lần này không phải năng lực giải phẫu mà lại là đao công?"Được rồi." Lâm Ân bình tĩnh dùng khăn lau khô con dao lóc xương vừa được rửa sạch sẽ."Anh không nên cử động, kế tiếp tôi sẽ gắn nhãn cầu lại cho anh, nếu anh lộn xộn không chịu nằm yên, cẩn thận tôi sẽ lắp ngược đó."Con Ma Đầu Heo kia vẫn đang tựa vào nơi đó, trong miệng heo không ngừng “Ùng ục ùng ục” phun ra bọt mép, thân thể co giật co giật, hiển nhiên gã vốn không nghe được những gì Lâm Ân vừa nói.Lâm Ân ngẩn ra, theo bản năng nói: "Móa nó..."【 Đã quên dùng thuốc tê...!】Hình như lúc hắn khâu cánh tay cho con búp bê kia, cũng quên không dùng rồi...Mặc kệ nó.Lâm Ân lắc đầu, vẻ mặt khôi phục lại bình tĩnh.Hắn nhanh chóng dùng cái nhíp gắp【 nhãn cầu của ông chủ người heo】vừa được mình ngâm vào bên trong thuốc thử ra ngoài, sau đó quay đầu, ánh mắt tìm kiếm trên quầy dược tề sau lưng.Vài giây sau, Lâm Ân lấy một cái chai dược tề màu trắng từ phía trên ngăn tủ ra.Trong mơ hồ có thể nhìn thấy bên trên viết mấy chữ "5" "0" "2" làm ký hiệu,