Cơm nước xong xuôi, Giang Thần nằm trên ghế sô pha ở lầu hai tiệm trà sữa để ngủ trưa.Buổi chiều cũng có một tiết học, trong giờ học hắn mở di động tra cứu thông tin về bệnh viện Bắc Nhị đường, đây là một bệnh viện lâu đời đã tồn tại mấy chục năm, nằm ở khu phổ cổ Đông Giao, là bệnh viện lớn nhất gần đó.Cách đây vài ngày, có một gia đình đưa một người đàn ông mặt mũi bê bết máu đến bệnh viện, bác sĩ hỏi sơ qua tình hình, gia đình cho biết người đàn ông này bị thương do thiết bị xây dựng trên công trường rơi xuống.Biết được loại chấn thương, các bác sĩ đã đưa người này vào khoa cấp cứu.Trong quá trình này, bác sĩ cấp cứu phát hiện ra một vấn đề, mặt và tay của người đàn ông lạnh buốt, nhưng khi nhìn thấy túi nước đá bên cạnh vết thương của người kia, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa.Trường hợp khẩn cấp bắt đầu và kết thúc trong chưa đầy một phút.Bởi sau khi được nối điện tâm đồ, người ta mới phát hiện ra rằng người đàn ông đó đã mất dấu hiệu sinh mệnh từ lâu.Không chỉ vậy, trong quá trình khám nghiệm tử thi tại hiện trường, bác sĩ cấp cứu đã phát hiện ra một sự thật kinh hoàng, đó là nhiệt độ cơ thể của người đàn ông dưới 20 độ, thời gian tử vong đã hơn 48 giờ, đây là một bệnh nhân đã chết từ lâu!Khi đó, các bác sĩ và y tá trong phòng cấp cứu đều toát mồ hôi lạnh.Đặc biệt là bác sĩ cấp cứu, lúc trước hắn ta nhìn thấy rõ ràng bàn tay của người đàn ông đang cử động, trong miệng phát ra tiếng kêu đau rất yếu ớt.Bác sĩ cấp cứu nghĩ tới điều gì đó vội vàng chạy ra ngoài, nhưng người nhà đưa bệnh nhân đã rời đi, hắn lập tức báo công an, nhưng cũng không tìm được người nhà bệnh nhân.Sau đó, bệnh viện phải đưa bệnh nhân đến nhà xác, trong quá trình này, họ phát hiện ra một điều kỳ lạ khác, dưới lớp quần áo bình thường của bệnh nhân được bao phủ bởi một bộ độ bệnh nhân, dường như hắn ta là bệnh nhân của một bệnh viện nào đó.Đồng thời bộ đồ này rất kỳ quái, quần áo bệnh nhân là dọc xanh trắng, còn đồng phục tù nhân là trắng đen, nói cách khác sọc xanh trắng của quần áo bệnh nhân giống như mang một loại ngụ ý không tốt.Một bệnh nhân đã chết từ lâu được đưa vào bệnh viện, không ai biết ý nghĩa của nó nhưng sau khi thi thể được đưa vào nhà xác, mọi người đều cho rằng sự việc đã kết thúc, còn lại sẽ giao cho trị an.Nhưng trong mấy ngày kế tiếp, bệnh viện Bắc Nhị đường không ngừng có bệnh nhân trở nặng, bác sĩ y tá tử vong ly kỳ, ban lãnh đạo cấp cao của bệnh viện nhận ra rằng có điều gì đó không ổn trong chuyện này nên đã liên hệ lại với trị an, để trị án báo tới Âm Phủ, sau đó ghi chép vào app Địa Phủ.“Bệnh nhân đã sớm tử vong, quần áo bệnh nhân kỳ quái…” Giang Thần tự lẩm bẩm, ghi lại những tin tức mấu chốt..
.
.Tan học, Giang Thần bắt xe taxi đến khu phố cổ, tuy nói là khu cũ nhưng thật ra lại rất phồn hoa, dù sao cũng là thành phố trong Giang Bắc, hai năm qua, hai tòa nhà văn phòng cao chót vót hơn 30 tầng đã được xây dựng tại đây.Xe đi qua con phố, hàng quán hai bên rất đông người, nhưng khi rẽ vào một ngã ba khác, xung quanh bỗng trở nên vắng vẻ, bên đường có một tấm biển.[Phía trước có bệnh viện, yêu cầu xe chạy chậm]Đến cửa chính, Giang Thần xuống xe, bảo vệ ở cổng liếc hắn một cái, cũng không hỏi bất kỳ văn kiện gì.Vào cổng, bên trái có một cây hoa quế thật lớn, bên phải là một hàng tùng bách, dọc đường có mấy thùng rác, mùi thuốc sát trùng các loại rất hăng.Bệnh viện có ba tòa nhà, Giang Thần nghĩ nghĩ, liền đi vào tòa nhà chính.Bây giờ đã tan làm, bàn đăng ký cũng không có ai, cửa khoa hai bên đều đóng, đèn hành lang bật sáng, Giang Thần đi lên tầng hai liền nhìn thấy một y tá đang trực, chỉ là vẻ mặt đối phương rất vội vã, trong tay cầm một xấp hồ sơ bệnh án.“Xin chào, cô y tá.” Giang Thần gọi.Tay của y tá run rẩy một cái, cô quay đầu lại, lộ ra vẻ mặt không vui, không kiên nhẫn nói: “Đêm hôm