Lúc ba người tới nơi thì mới phát hiện bầu không khí của nơi này rất không thích hợp, một đám học sinh run lẩy bẩy chen thành một đoàn, hoảng sợ nhìn hướng về phía mặt hồ.
Triệu Nhị Hổ ngăn ở trước mặt mọi người, vẻ mặt âm trầm.
Nơi này tựa hồ mới phát sinh chuyện gì, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Giang Thần đi qua.
"Giang Thần!" Triệu Thiến giống như bắt được ngọn cỏ cứu mạng, cô vội chạy tới, nói: “Mới vừa rồi xảy ra một chuyện vô cùng kh ủng bố.
”“Một nhân viên của khu nghỉ dưỡng vừa đi qua cầu, lúc đang đi, hắn đột nhiên nắm lấy cổ họng của mình, biểu lộ thống khổ, giống như sắp chết đuối vậy.
”"Sắc mặt hắn càng ngày càng đỏ lên, cuối cùng ngã xuống cầu, tay chân quơ loạn, úc này Triệu Nhị Hổ liền xông ra ngoài, nhưng hắn vừa chạy đếnb nửa đường thì chúng ta liền nhìn thấy một người phụ nữ toàn thân ướt dầm dề, bò từ dưới hồ lên.
”“Sắc mặt cô ta trắng bệch, đầu tóc rối bời xen lẫn cây rong, bộ dáng rất đáng sợ, bên trong miệng còn hô to tên của người nào đó, rồi lao về phía chúng ta.
”“Lúc chúng ta nghe tiếng gọi ầm ĩ của cô ta thì đều có cảm giác như mũi bị ngập nước, hô hấp khó khăn, khó chịu sắp chết.
""Cũng may Triệu Nhị Hổ lại vòng trở lại, trên người hắn toát ra một tầng nhàn nhạt, ánh sáng kim sắc, bức cô ta lui về hồ.
”“Sau khi đối phương xuống nước, thì nhân viên trên cầu kia liền bị một cánh tay trắng bệch khô gầy kéo xuống, một lát sau, hồ nước nổi lên màu đỏ, tản ra mùi máu tươi rất nặng.
”Giang Thần nghe xong liền hiểu được, con quỷ dưới hồ này đã không còn kiềm chế được.
Tất cả quỷ trong khu nghỉ dưỡng này đều liền quan đến ả ta, mà con quỷ nước này cũng không hề đơn giản.
Thế nhưng thực lực của Triệu Nhị Hổ quả nhiên cường hãn, vậy mà có thể bức ả ta xuống lại hồ, không dám lên hại người.
Ngay lúc hắn đã nghĩ cách làm thế nào để đối phó với con quỷ nước này thì Triệu Nhị Hổ đột nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía con đường lên núi ở cách đó không xa, ánh mắt trở nên nguy hiểm: “Ai?”"Ha ha ha, ánh mắt rất tốt, không ngờ trong đám sinh viên này lại có một cao thủ trẻ tuổi.
” Đám người liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc truyền tới.
Ngay sau đó một bóng người chậm rãi đến gần.
Tôn Chí Binh đứng trong đám người cắn răng hô lên thân phận của đối phương: "Trương quản gia!"Hắn có ngốc cũng có thể nghĩ đến, chuyện quái sự đêm nay chỉ sợ đều do Trịnh thị giở trò ở sau lưng.
Lần này chính Trịnh Thiếu Minh đã hố bọn hắn!Đám sinh viên cũng sững sờ, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi: “Mẹ nó, tên cẩu vật Trịnh Thiếu Minh!”"Mẹ nhà hắn, nếu để ta gặp lại thì ta nhất định sẽ lột da hắn!”".
.
.
""Ha ha, các vị bạn học cứ yên tâm, các ngươi sẽ không có cơ hội gặp lại Trịnh thiếu đâu.
" Trương quản gia cười cười, vừa đi tới, sau đó lấy một vật từ trong ngực ra.
Đó là một bình sứ lớn chừng bàn tay, ông ta mở nắp ra, một đám khí đen bay ra ngoài, sau đó hóa thành một hình dạng đứa bé, đứng ở dưới chân Trương quản gia.
Bộ dáng