Trương Hiển Hải cảm thấy khả năng hôm nay mình ra ngoài đã không xem hoàng lịch.
Ông ta không giãy dụa mà hô to một tiếng: “Qủy nhi, quấn lấy bọn hắn!”Nói xong liền quay đầu bỏ chạy.
Nhưng điểm mạnh nhất của Giang Thần chính là thể chất, hắn dùng một loại tốc độ mà ngay cả Triệu Nhị Hổ cũng phải líu lưỡi, nhanh chóng đuổi theo Trương quản gia, rồi đấm ra một quyền.
Cơn gió kinh khủng cào trên lưng Trương quản gia, gây ra một trận đau nhức.
Ông ta cắn răng hô to: "Không! Ngươi không thể giết ta, ta có huyết phù của Ám Minh!”Nơi xa, Triệu Nhị Hổ sắc mặt biến đổi, hô lớn: "Giang Thần, bắt hắn lại, ta tới giết!"Giang Thần từ trước đến nay là nghe người ta khuyên, ăn cơm no.
Hắn gật gật đầu: "Tốt!"Sau đó đổi quyền thành nắm, một phát nắm lấy cổ Trương quản gia.
Sau một khắc.
"—— Rắc!"Tiếng xương cốt giòn vang, Giang Thần nhìn thấy, đầu của Trương quản gia đã hơi lệch xuống trong tay hắn, chết vô cùng thảm.
Ngay cả hắn cũng kinh ngạc.
"Ngọa tào, mạnh tay!"Hiện tại hắn đang trạng thái hóa yêu, không dễ khống chế lực đạo.
Với lại Giang Thần cảm thấy, cái gọi là thể chất suy nhược đối với kỳ nhân mà nói, chính là đối phương như thế nào cũng phải mạnh hơn người bình thường đúng không?Nhưng ai biết xương cốt Trương quản gia lại giòn như vậy, nhẹ nhàng bóp một cái là vỡ, thậm chí còn kém so với người bình thường.
“Qủy nhi phẫn nộ phát cuồng, quỷ khí + 99!"“Qủy nhi xem ngươi là kẻ thù sống còn, quỷ khí + 99!"".
.
.
"Nghe liên tiếp ba thông báo, Giang Thần cũng có thể hiểu, dù sao chính mình đã gi3t chết chủ nhân của nó.
Đột nhiên con ngươi của hắn co rút lui, vội vàng lui về phía sau.
Trên thi thể của Trương quản gia xuất hiện một tấm huyết phù.
Mặc dù Giang Thần đã rất cẩn thận, nhưng tốc độ của tấm bùa này nhanh đến kinh người, chỉ chớp mắt liền dán lên cánh tay hắn, bên trên xuất hiện một chữ chết màu nhỏ nhạt.
"Đây là thứ quái quỷ gì?" Giang Thần muốn dùng yêu lực xóa đi, nhưng phát hiện không thể xóa được.
"Đừng uổng phí sức lực, thứ này có quan hệ với Qủy Vương, xóa không được.
” Triệu Nhị Hổ ở phía xa hô to: "Mau tới đây giúp ta giải quyết thứ quỷ này, nó CMN nổi điên rồi!”Thình lình, sau khi Trương quản gia chết, quỷ nhi hoàn toàn lâm vào điên cuồng, lấy thương đổi thương, nó liều mạng đi xé nát cánh tay Triệu Nhị hổ, muốn khoét mấy vết máu trên người y.
"Tốt!" Giang Thần không dám chần chờ, mà sải bước đi tới.
Qủy nhi đem ánh mắt ác độc khóa chặt trên người hắn.
Lúc đi ngang qua đám sinh viên, Giang Thần cầm lấy bình nước khoáng từ trên tay của một nữ sinh, hắn đi mấy bước về phía trước, bàn tay bóp chặt, bình nước khoáng nổ tung, bọt nước văng khắp nơi.
Nương theo bàn tay còn lại của Giang Thần, bọt nước b ắn ra ngoài đang dần tụ lại dưới trạng thái kỳ dị, hình thành một quả cầu nước, đồng thời không ngừng bị ép lại, thể tích càng lúc càng thu nhỏ, sức nén cũng dần tăng lên theo cấp số nhân.
Cuối cùng, một quả cầu nước nhỏ chừng nắm tay em bé đang trong lòng bàn tay của Giang Thần.
Trị Nhị Hổ đuổi theo quỷ nhi vừa nhìn thấy một màn này thì giống như nghĩ tới điều gì, con ngươi khẽ co lại, vội vàng tránh lui.
Qủy nhi lại không biết trốn tránh.
Sau khi một người một quỷ tiếp cận.
Giang Thần giơ cao bàn tay lớn, rồi đập xuống, yêu lực cuồng bạo phun trào, quả cầu nước nổ tung —— oanh!!!Một tiếng nổ thật lớn, mặt đất chấn động dữ dội, tại chỗ xuất hiện một cái hố sâu, một bộ