Lý Thái Hưng đến là để đầu thú với Thành Hoàng, mọi người phải cấp mặt mũi cho Thành Hoàng nên không thể cùng ông ấy đoạt người mà bắt Lý Thái Hưng đi thẩm vấn.
Những người đang ngồi trong văn phòng tạm thời này đều là nhân vật có uy tín danh dự, càng không thể làm ra chuyện nhào lên đấm cho Lý Thái Hưng một trận hả giận được.
Lý Thái Hưng đã làm ra chuyện gì để trời giận người oán sao? Phỏng chừng chỉ có hai chuyện là giúp Bạch Thái Hoán và bao che Thường Tam mà thôi.
Hướng theo chuyện lớn nói thì lão ta đúng là có cấu kết với Bạch Thái Hoán và Thường Tam, trộn lẫn với những chuyện xấu mà hai kẻ kia gây ra, nhưng muốn chứng thực thì phải đưa ra được bằng chứng, không thể khơi khơi định tội cho lão mà không có chút chứng cứ nào được.
Hướng theo chuyện nhỏ nói, có thể là do lão ta không biết nhìn người, tin lầm Bạch Thái Hoán, sau đó vì giao tình nhiều năm linh tinh này nọ mà ra tay hỗ trợ.
Những người của Hiệp Hội đang ngồi ở đây chủ yếu là muốn biết Lý Thái Hưng và Bạch Thái Hoán rốt cuộc cấu kết với nhau có bao nhiêu sâu, mục đích Lý Thái Hưng giúp đỡ Bạch Thái Hoán là gì, cùng với việc Lý Thái Hưng có ở sau lưng Hiệp Hội làm ra những chuyện xấu xa khiến người giận sôi như Bạch Thái Hoán hay không.
Nhưng đối với Du gia mà nói, Lý Thái Hưng đã cùng nhà họ Du kết hạ tử thù.
Người lúc trước bảo vệ Thường Tam là Lý Thái Hưng, về sau Thường Tam lại ra tay trả thù diệt mãn môn nhà họ Du, lúc Du gia bắt được Thường Tam thì bị người của Lý gia và Lý Tam phục kích, cứu thoát đi Thường Tam.
Lý Thái Hưng là người bảo lãnh, phải chịu trách nhiệm cho chuyện mà Thường Tam gây ra, mỗi một hành động của Thường Tam đều tính hết lên trên đầu của lão.
Lý Thái Hưng nếu vẫn tiếp tục giúp đỡ che giấu Thường Tam thì tương đương với việc tiếp nhận lấy huyết thù diệt môn của Du gia.
Đến nỗi Lý Thái Hưng có tiếp bút nợ máu này hay không thì phải xem Du gia có đủ bản lĩnh bắt được Thường Tam và hậu nhân của Lý Thái Hưng hay không nữa.
Du Thanh Vi biết Lý Thái Hưng nếu đã dám đến đây một mình thì sẽ không nghĩ còn sống trở về, lão ta hẳn đã an bài hậu sự chu đáo.
Bọn họ phỏng chừng chẳng thể nào tra được thêm gì từ phía Lý Thái Hưng, nàng cũng không dư hơi mà háo ở chỗ này với lão ta.
Nàng quay trở lại văn phòng tạm thời, nói với Đường Viễn: "Anh Đường, trưa rồi, chúng tôi về nhà ăn cơm đây." sau đó kêu mấy người Tiết Nguyên Kiền rồi cùng nhau rời đi.
Quý Lưu Quân thấy Du Thanh Vi và Tiết Nguyên Kiền đều về hết, nàng cũng không muốn ngồi đây bồi mấy ông lão đánh Thái Cực chi cho mệt, nàng nói với Quý lão gia tử: "Ông nội, chúng ta đi ăn cơm đi, con đói bụng quá."
Quý lão gia tử đương nhiên là nghe theo lời cháu gái bảo bối càng ngày càng có tiền đồ của mình, ông quay sang chắp tay với mấy vị lão gia tử của những nhà khác, nói: "Các vị, cùng nhau đi ăn bữa cơm chứ?"
Quý Lưu Quân âm thầm trợn trắng hai mắt ở trong lòng, tâm nói: "Còn chưa nói xong nữa hả trời!"
Đoàn người lục tục đứng dậy đi ra ngoài.
Không ai thèm làm khó dễ Lý Thái Hưng, tuy nhiên không khó xử không có nghĩa là bọn họ không đề phòng trông chừng lão.
Chỉ trong chốc lát, người trong văn phòng đều đi hết, chỉ còn lại Đường Viễn và Lý Thái Hưng ở lại.
Đường Viễn mang kính râm, khoanh tay trước ngực lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thái Hưng.
Trở thành Quỷ Vương nên âm khí trên người của anh rất nặng, thời tiết mùa hè nóng bức nhưng có anh đứng trong phòng liền không cần mở máy lạnh.
Anh âm âm lãnh lãnh đứng yên một chỗ, âm âm lãnh lãnh nhìn chằm chằm lão ta, một chữ cũng không nói.
Lý Thái Hưng không có chuyện gì để nói với Đường Viễn, lão đứng dậy đi ra ngoài phơi nắng dưới ánh mặt trời.
Ánh mặt trời của dương gian, về sau phỏng chừng lão không còn cơ hội để phơi nữa.
Du Thanh Vi về nhà ăn cơm trưa.
Nàng ăn xong, chờ tiêu cơm rồi quay về phòng mình ngủ một giấc.
Nàng ngủ đến ba giờ chiều mới rời giường, nhìn thấy Lộ Vô Quy đang ngồi nghịch laptop mà Trang Hiểu Sanh mua cho, nàng tò mò thò lại gần, hỏi: "Em biết sử dụng không đó?"
Lộ Vô Quy đáp: "Chị Hiểu Sanh đã chỉ qua cho em một lần rồi, biết sơ sơ."
Du Thanh Vi: "...." Nàng nói thầm trong lòng: "Em thật sự biết dùng sao?", nàng nhìn thử màn hình xem Lộ Vô Quy đang làm gì, thấy em ấy mở ra trình duyệt tìm kiếm, nội dung tìm kiếm là: Làm thế nào để theo đuổi vợ?
Du Thanh Vi: "...." Nàng ngẩn người, hỏi: "Ai dạy em....ai dạy em dùng cái này vậy? Ý chị là lên mạng tìm kiếm này nọ ấy?"
Lộ Vô Quy nói: "Chị Hiểu Sanh chứ ai.
Lúc trước chị ấy mua điện thoại cho em cũng đã dạy cho em rồi, chị ấy còn chỉ cho em khi lạc đường thì mở app ra tra bản đồ, có cái gì không hiểu thì mở trình duyệt web lên rồi tìm trên đó.
Chị ấy còn chỉ cho em mấy cái app hay dùng nữa kìa."
Du Thanh Vi nói: "Vậy mà em còn lạc đường?"
Lộ Vô Quy trả treo: "Tại lúc trước em không nhớ địa chỉ chứ bộ."
Du Thanh Vi: "...." Nàng liếc mắt nhìn lại thanh tìm kiếm "Làm thế nào để theo đuổi vợ?" trên màn hình laptop rồi quay sang nhìn Lộ Vô Quy, sau đó xoay người đi ra khỏi thư phòng.
Nàng thích Lộ Vô Quy ở điểm nào vậy kìa? Cô nhóc này có đôi lúc mang theo bộ dáng ngốc hô hô, có đôi lúc lại mang theo bộ dáng thông minh vô cùng, này rốt cuộc là thông minh hay vẫn là ngốc đây? Thật sự đơn thuần hay vẫn rất thông thái a?
Du Thanh Vi lắc lắc đầu, đơn giản không suy nghĩ nữa.
Nàng xuống lầu, làm ổ trong sofa ở phòng khách lấy di động ra chơi, sau đó phát hiện thư ký riêng lúc trước của nàng, hiện tại đã trở thành thư ký riêng của Trang Hiểu Sanh gửi tin nhắn.
Cô nàng kể cho nàng nghe chuyện hôm nay có người tìm tới công ty mắng Trang phó tổng là tuesday này nọ, rồi gửi kèm cho nàng một cái link, link này là link đăng bài nói xấu Trang Hiểu Sanh, đã bị tuyên truyền khắp công ty.
Du Thanh Vi mở link của bài viết ra, bài viết này đào bới tường tận về Trang Hiểu Sanh lúc còn đi học cho tới khi đi làm, đào cả thông tin của ba mẹ Trang Hiểu Sanh, đào luôn mức lương, số tài sản, bất động sản, xe cộ mà Trang Hiểu Sanh sở hữu, quần áo giày dép túi xách này nọ mà Trang Hiểu Sanh mang, còn đặt ra nghi vấn rằng nàng chỉ vừa mới thăng chức chưa đầy một năm, lương quản lý cao cấp một năm chưa tới một triệu tệ thì làm sao có số tài sản giá trị cả mấy trăm triệu tệ, quần áo một bộ rẻ nhất cũng mấy chục nghìn tệ? Còn mang cả túi xách bản giới hạn nữa chứ? Trong bài viết còn kèm theo ảnh Trang Hiểu Sanh đi dạo phố mua sắm cùng một người đàn ông đã được che mặt lại.
Tuy rằng khuôn mặt đã bị làm mờ che đi nhưng Du Thanh Vi vừa liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Trần Vũ.
Du Thanh Vi im lặng mắng chửi: Túi xách của Trang Hiểu Sanh là do mẹ tôi mua có được hay không! Trang phục công sở của chị ấy là do mẹ tôi cấp có được hay không! Các người làm sao biết được em gái của Trang Hiểu Sanh có bao nhiêu đáng giá chứ? Các người có bản lĩnh viết bài nói xấu thì đừng có mà che mặt của Trần Vũ lại nha!
Nàng lên lầu, đặt điện thoại trước mặt Lộ Vô Quy để cho em ấy tự mình xem.
Lộ Vô Quy xem xong, ngẩng đầu nhìn Du Thanh Vi, nói: "Đi công ty tìm chị Hiểu Sanh."
Du Thanh Vi gật gật đầu, dẫn Lộ Vô Quy đến công ty.
Nói thực ra, nàng cảm thấy rất phiền phức những kẻ kiếm chuyện như vậy.
Tuy chỉ là một bài viết nói xấu bình thường không có chứng cứ gì, nhưng tổn thương nó gây ra lại rất lớn.
Là nữ quản lý cao cấp của một công ty, nếu để mọi người có cái suy nghĩ rằng Trang Hiểu Sanh là nhờ làm tuesday mà có thể trèo lên vị trí đó thì về sau Trang Hiểu Sanh ra ngoài bàn chuyện làm ăn, khách hàng nhất định sẽ hoài nghi năng lực làm việc của chị ấy, sau đó sẽ ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của cả công ty, rồi sẽ có không ít người làm ra những cử chỉ hành động không tôn trọng đối với Trang Hiểu Sanh.
Bởi vì bọn họ sẽ nghĩ: Dù sao cũng chỉ là một con tuesday thôi mà!
Du Thanh Vi rất muốn nhìn một chút xem Lộ Vô Quy sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.
Sau khi Lộ Vô Quy đến công ty liền nhìn thấy Thái Phân hai mắt hồng hồng từ toilet bước ra, như thể vừa mới khóc xong.
Cô gọi to: "Thái Phân."
Thái Phân có chút ngoài ý muốn, vội vàng chạy tới đón cô: "Nhị Nha, sao con lại tới đây? Có phải hay không...." Vẻ mặt của bà vô cùng nôn nóng, lời đều nói không rõ ràng.
Lộ Vô Quy nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Thái Phân, nói: "Đừng nóng nảy." Cô phất phất tay an ủi bà: "Không có việc gì đâu."
Thái Phân vội vàng la lên: "Như vầy mà không có việc gì sao? Con....Ai da!"
Du Thanh Vi nhẹ nhàng nói: "Dì Thái, dì yên tâm đi, chuyện này không khó xử lý đâu."
Lộ Vô Quy nói: "Con đi xem chị Hiểu Sanh đây." Cô nói xong liền nhảy nhót thẳng đến văn phòng của Trang Hiểu Sanh.
Cô vừa đẩy cửa vào thì nhìn thấy có hai người đang ngồi đối diện bàn làm việc của Trang Hiểu Sanh, tựa hồ đang họp gì đó.
Cô gọi: "Chị Hiểu Sanh."
Trang Hiểu Sanh có chút ngoài ý muốn, lên tiếng hỏi: "Sao em lại tới đây?"
Lộ Vô Quy đi đến trước mặt Trang Hiểu Sanh, tỉ mỉ nhìn khuôn mặt của chị ấy rồi "ừm"một tiếng, nói: "Thật đúng là phạm tiểu nhân rồi."
Trang Hiểu Sanh tức giận nhìn Lộ Vô Quy, nói: "Chị đang bận nha."
Lộ Vô Quy kéo một cái ghế đến ngồi kế bên Trang Hiểu Sanh, nói: "Chị Hiểu Sanh, em không muốn chị và Trần Vũ yêu đương với nhau."
Trang Hiểu Sanh hơi bất ngờ, hỏi: "Vì sao vậy?" Nàng rất nhanh liền phản ứng lại: "Là bởi vì lời đồn sao?"
Hai người kia rất hiểu chuyện nhanh chóng đứng dậy, nói: "Trang tổng, chúng tôi đi ra ngoài trước, chút nữa sẽ vào lại." Sau khi nhìn thấy Trang Hiểu Sanh gật đầu đáp ứng bọn họ liền