Yến Nguyệt Bạch và Mạc Phương, một người dùng roi dài một người dùng phi đao, hai người ẩn ở một góc, nhìn thấy ai gặp nguy hiểm hoặc là nhìn thấy ác quỷ nào đó có sơ hở liền vung roi phóng ra mười mấy thanh phi đao, thường xuyên có hiệu quả tốt, vô số lần cứu đồng bạn thoát khỏi cửa tử.
Ba chị em Kim Sa, Mục Mộ, Cửu Nguyệt liên thủ vây khốn một con ác quỷ, Kim Sa và Mục Mộ quấn lấy ác quỷ công kích liên tục, Cửu Nguyệt thì chuyển động không ngừng xung quanh nó, dùng dây thừng trói quỷ, lưới bùa và bùa chú đánh vào, quấy rầy liên tục khiến cho nó không biết đánh bên nào, né bên nào.
Ác quỷ bạo nộ chộp về phía Cửu Nguyệt, lập tức bị Kim Sa và Mục Mộ thừa cơ đánh cho một kích.
Kim Sa và Mục Mộ là từ trong mộ địa ra tới, trước kia hai người đều bị tuẫn táng, sau nhờ có một ít cơ duyên, một người hồn phách rơi vào quặng cát tu luyện thành cát vàng tinh, người còn lại thì hồn phách bám vào một nhánh dây đằng mọc trên mộ phần tu luyện thành tinh.
Kim Sa và Mục Mộ thừa dịp ác quỷ xoay người nhào về phía Cửu Nguyệt lộ ra khe hở liền tung ra mấy cú đòn hiểm đánh cho nó tan thành sương mù quỷ.
Hai người các nàng ngay lúc ác quỷ hóa thành sương mù liền biến trở về bản thể của mình.
Kim Sa hóa thành một đoàn cát vàng tế nhuyễn giống như mấy con muỗi bé xíu bay vào đoàn sương mù quỷ, bám vào mấy giọt tinh huyết mà nó cất giấu bên trong, điên cuồng hấp thu Quỷ Yêu huyết của nó.
Mục Mộ hóa thành một nhánh dây đằng màu xanh lục, rễ, thân, lá của nàng quay cuồng trong sương mù quỷ như đang chụp mồi, mạnh mẽ hấp thu Quỷ Yêu tinh huyết bên trong giống như miếng bọt biển hút nước.
Ác quỷ ngưng tụ ra một cái đầu thật lớn mặt mũi hung tợn, rống lên giận dữ, sương mù quỷ cuồn cuộn không ngừng trào ra vật lộn với Kim Sa và Mục Mộ đang chìm bên trong, đồng thời dùng chính tinh huyết của mình cùng với sương mù quỷ quấn lấy hai nàng, ý đồ đem hai nàng tiêu hóa để cắn nuốt.
Kim Sa và Mục Mộ đánh nhau với con ác quỷ, ta quấn lấy ngươi, ngươi quấn lấy ta, ai cũng không rảnh để ý đến Cửu Nguyệt.
Cửu Nguyệt một bên linh hoạt né tránh dư lực của trận đánh lan tới cùng với mấy cái móng vuốt ác quỷ cào qua, mấy cái chân đá về phía nàng hoặc là sóng xung kích đổ ập xuống đầu, một bên ném bùa chú và pháp khí khắc chế âm tà quỷ vật vào người con ác quỷ.
Đừng nhìn mấy thứ này không có uy lực lớn khi dùng trên người ngàn năm đại quỷ, nếu ở ngày thường thì cùng lắm chỉ làm cho bọn chúng tróc miếng da, nhưng trong thời điểm giao chiến ở thời khắc mấu chốt như thế này, đặc biệt là lúc hai bên đang trong trạng thái giằng co, chỉ một chút thương tổn nhỏ thôi cũng đã có thể quyết định thắng bại.
Huống chi bây giờ Cửu Nguyệt là đại cung phụng của Hi Nhan Các, thứ tốt có cũng không ít, nàng nhìn chuẩn kẽ hở bất thình lình móc ra một cái kính bát quái trấn quỷ chụp lên đầu ác quỷ.
Tuy rằng Kim Sa, Mục Mộ và ác quỷ đều sẽ bị kính bát quái ảnh hưởng, nhưng hai người các nàng một người thì có cát vàng là bản thể, một người thì lấy dây đằng làm thân thể, chịu tổn thương ít hơn nhiều so với con ác quỷ kia.
Hai bên giằng co một hồi, bên này giảm bên kia tăng, sương mù quỷ trên người ác quỷ càng lúc càng mờ nhạt, dần dần có chút suy tàn.
Người của Đạo Tử Đường, Thượng Thanh Cung thì rơi vào hoàn cảnh tệ hơn rất nhiều.
Bọn họ tuy rằng có nhân số đông đảo, thực lực so với người cùng thế hệ cũng có thể xem như là xuất sắc, nhưng trước mặt đám đại quỷ ngàn năm này vẫn có chút không đủ nhìn, mới vừa xông lên liền xuất hiện thương vong.
Là người tu đạo ở trong nghề, trừ ma diệt quỷ bảo hộ sự an bình cho địa giới dương gian là một sứ mệnh lớn lao khắc trong xương cốt của họ.
Nơi này, chính là chiến trường của họ.
Đối mặt với một đám ác quỷ hung tợn không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần bản thân, bọn họ vẫn sẵn sàng lấy mệnh tương bác, không màng sống chết vọt lên.
Con ác quỷ cao hơn ba mét, cánh tay to bằng hai đùi người lớn cộng lại vung lên liền có thể đem người đánh văng ra ngoài.
Móng vuốt sắc bén của nó cào một cái liền lộ ra miệng vết thương dữ tợn.
Hai cánh tay hữu lực nắm thân người lên dùng sức xé một cái liền có thể đem người xé ra làm đôi, trong phút chốc, máu tươi và nội tạng văng tứ tung.
Mùi máu tươi kích thích đám ác quỷ, cũng làm cho mọi người đang chiến đấu đau đớn không thôi.
Ác quỷ hung tính quá độ, những sinh mệnh tuổi trẻ một cái tiếp một cái ngã xuống.
Yến Nguyệt Bạch và Mạc Phương ở bên trợ trận cũng không thể cứu được, hai nàng không trợ trận nữa, xung phong liều chết đánh ở phía trước đội ngũ, cùng với người của Đạo Tử Đường và Thượng Thanh Cung chia ra đánh nhau với đám ác quỷ, hai người giết đến đỏ cả mắt, không màng sống chết của bản thân.
Trần Vũ thỉnh thần thượng thân, một mình đánh với một con ác quỷ.
Ác quỷ bị thần do Trần Vũ thỉnh đến đánh cho tan tác phát ra tiếng kêu thảm thiết! Kiếm gỗ đào trong tay Trần Vũ giờ phút này biến thành một cây bảo kiếm vô câu vô thúc, chém vào trên người ác quỷ giống như thần binh lợi khí được nung đỏ đâm vào trong đống tuyết! Kiếm gỗ đào có khắc phù chú trừ tà đánh cho con ác quỷ dần dần tan ra.
Ác quỷ không địch lại, ngao ngao rống to nhờ đồng bọn tới hỗ trợ.
Một con ác quỷ từ trong trận chiến với người của Đạo Tử Đường và Thượng Thanh Cung thoát ra, nhào về phía Trần Vũ.
Trịnh Kinh Nhân và Giả Chính Kinh đại sư thấy thế nôn nóng vô cùng, bọn họ đang cùng với Ngô Hiểu Ngôn và vài vị đạo sĩ của Thượng Thanh Cung chiến đấu với một con ác quỷ, hiện giờ tình huống nguy hiểm vô cùng, nếu hai người bọn họ bứt ra đi cứu Trần Vũ thì sẽ đẩy Ngô Hiểu Ngôn và mấy vị đạo sĩ vào tuyệt cảnh.
Một giọng nói già nua phát ra từ miệng Trần Vũ: "Tới đúng lúc lắm!" Chân hắn đạp cương bước, dáng người phiêu dật hét to: "Tiểu tử, xem cho kỹ!" rồi giết về phía con ác quỷ kia.
Giọng nói trong miệng Trần Vũ lại biến trở về giọng của mình, hắn nặng nề ứng thanh: "Dạ!" chuyên chú nhìn chằm chằm kiếm pháp Tổ sư gia thi triển giết địch, phảng phất như không hề chú ý đến việc thỉnh thần thượng thân sẽ tiêu hao thọ nguyên và tinh huyết của bản thân mình.
Quý Lưu Quân mang Du Thanh Vi ra khỏi vòng chiến, lại cùng Hạ Nhan Hi lần nữa vọt vào chiến trường.
Hai nàng và người của Đạo Tử Đường triền đấu với một con ác quỷ.
Vị Tầm nhìn thấy Quý Lưu Quân lại đi tham chiến, tức giận trừng mắt liếc nàng một cái, nhưng nàng cũng biết dưới tình huống như vậy, Quý Lưu Quân tuyệt đối sẽ không rút lui, chỉ đành vung đuôi giúp Quý Lưu Quân giải vây những khi nàng gặp nguy hiểm.
Có Vị Tầm trợ trận, Quý Lưu Quân giống như được thần giúp, một đường giết đến phía đầu chiến tuyến bên cạnh Yến Nguyệt Bạch và Mạc Phương.
Vị Tầm tức giận tới mức thiếu chút nữa dùng cái đuôi cuốn Quý Lưu Quân quăng ra đường đấm cho một đốn.
Hạ Nhan Hi cùng với Dịch đại sư hội hợp với mấy người Ngô Hiểu Ngôn.
Nàng xông lên đánh giết, lông tơ trên người đều dựng đứng.
Âm khí trên người đám ác quỷ làm cho thời tiết mùa đông vốn đã lạnh nay càng lạnh hơn, đi kèm đó là uy hiếp của tử vong bao trùm.
Mười con ác quỷ cao hơn ba mét tụ lại thành một nhóm, bọn họ thì vây chung quanh chúng nó, đám ác quỷ tỏa ra đoàn sương mù có móng vuốt của chúng ẩn bên trong cào về phía mọi người, thỉnh thoảng lại vung chân dẫm xuống, vừa mới tránh thoát móng vuốt của con ác quỷ trước mặt thì phía sau lưng đã có con khác giơ chân dẫm tới.
Bùa dương hộ thân trên người nàng lấy tốc độ kinh người thiêu đốt.
Dưới tình huống như vậy, nàng bất chấp đi đau lòng mấy lá bùa tốn số tiền lớn mới mua tới được, một đạo tiếp một đạo bùa đánh ra ngoài.
Du Thanh Vi bất tỉnh không đến mấy phút liền tỉnh lại, nàng mở mắt ra liền nhìn thấy cả căn biệt thự và mảnh sân bị sương mù quỷ bao phủ như đêm tối.
Trong sương mù, ánh sáng của bùa chú và kim quang của Thái Cực, Bát Quái không ngừng bừng lên thiêu đốt, bóng dáng to lớn của lũ ác quỷ và mọi người đan chéo triền đấu bên nhau.
Đại Bạch bay cao hơn mặt đất chừng 3 mét, phát ra từng tiếng gầm gừ, không ngừng giơ móng vuốt cào xuống mấy con ác quỷ bên dưới.
Bên dưới có một con ác quỷ tay cầm đinh ba đang nhìn chằm chằm Đại Bạch, chỉ cần Đại Bạch hơi có chút muốn tới gần hỗ trợ Lộ Vô Quy nó liền giơ đinh ba lên chặn lại.
Đại Bạch tức giận quay đầu phun một quả lôi cầu về phía nó.
Ác quỷ nhanh nhẹn nghiêng người tránh đi, còn lấy đinh ba chọc Đại Bạch một cái, nó và Đại Bạch đánh nhau kẻ tám lạng người nửa cân, trong lúc nhất thời tình huống lâm vào giằng co.
Lộ Vô Quy, Yến Thính Vũ và Quỷ Quốc nữ vương đã đánh tới bên trong phòng khách.
Quỷ Quốc nữ vương tay phải cầm khiên, tay trái cầm trường đao, thành thạo ứng phó với Lộ Vô Quy và Yến Thính Vũ đang tấn công nàng ta ở cả hai bên trái phải.
Bỗng dưng, một người của Đạo Tử Đường bị ác quỷ dùng móng vuốt sắc nhọn đâm xuyên qua bả vai...
Du Thanh Vi thấy thế kinh hãi không thôi, bằng tốc độ nhanh nhất vọt lên.
Ngay lúc nàng vừa vọt đến nửa đường thì thấy ác quỷ kia đã giơ tay còn lại lên chụp lấy thân thể người của Đạo Tử Đường, người vừa rồi còn hét thảm trong nháy mắt bị xé rách, máu tươi nóng hổi giống như mưa văng khắp nơi, thân thể bị xé làm đôi bay trên không trung, nội tạng rơi đầy đất!
Du Thanh Vi lúc này mới chú ý tới trên mặt đất rơi đầy thân thể và tay chân tàn toái bị xé nát, cùng với những thi thể bị dẫm bẹp không ra hình người!
Đột nhiên, một tiếng hét thảm truyền đến, sau đó là một bóng người văng ra ngoài.
Du Thanh Vi xoay người nhảy lên tiếp lấy người vừa văng ra.
Lực va chạm làm cho nàng liên tiếp lui về sau năm, sáu bước mới có thể đứng vững được thân hình, lúc này nhìn lại người nàng vừa tiếp được thì ra chính là Ngô Hiểu Ngôn.
Vai trái của Ngô Hiểu Ngôn đã bị đánh gãy, toàn bộ cánh tay vô lực rũ xuống, đau đớn khiến cho sắc mặt nàng trắng bệch, môi cũng phát run.
Nàng cắn răng, cầm kiếm muốn nhào lên lần nữa.
Du Thanh Vi vội vàng giữ Ngô Hiểu Ngôn lại, nói: "Để tôi đi!" Nàng vừa dứt lời liền nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập phía sau, phỏng chừng có khoảng bốn, năm người.
Nàng quay đầu nhìn lại thì thấy hai cha con Long sư thúc, Tiết Nguyên Kiền, Tả Tiểu Thứ và Đà gia đang chạy tới.
Nàng nói với Ngô Hiểu Ngôn: "Em xử lý vết thương trước đi đã." rồi cùng với hai cha con Long sư thúc, Tiết Nguyên Kiền và Tả Tiểu Thứ vọt vào bên trong chiến trường.
Ngô Hiểu