Ba gã Quỷ Đạo thừa dịp Lộ Vô Quy đang mải miết đánh thây máu, lấy ra dây cột xác quấn quanh hai chân thây máu từ dưới lên như xe chỉ luồn kim, tốc độ của bọn họ nhanh chóng, phương hướng đan xen qua lại, Tiểu Tần nọ chết trong lưới bọc xác, Lộ Vô Quy ở bên cạnh nhảy lên điên cuồng đập thước phép không tạo được chút trở ngại nào đối với họ. Chỉ mất mấy chục giây, bọn họ liền quấn quanh hai chân thây máu, sau đó buộc nút dây lồng vào vuốt máu đang đâm ra của thây máu, dùng sức kéo rụt một cái, liền mạnh mẽ kéo lại hai tay của thây máu dính chặt vào trên người, sau đó quấn tiếp, quấn tiếp, trói tiếp!
Long sư thúc vừa thấy thây máu này da dày thịt béo không chém nổi, lấy ra từ trong túi áo một túi máu ném vào trên đầu thây máu, cùng lúc đó chiếc thước đang đập liên hồi của Lộ Vô Quy lại "bộp" một tiếng đập nát túi máu, máu đen trong túi giội vào khắp mặt mũi rồi chảy thẳng xuống dưới.
Tả Tiểu Thứ giẫm Cương bộ chạy tới, một chiêu kiếm đâm nghiêng về phía dưới cổ ba tấc của thây máu. Máu đen từ trên đầu thây máu giội vào trên lưỡi kiếm, lưỡi kiếm mang máu "xì xì" một tiếng đâm vào cổ thây máu, chưa tiến vào sâu nửa thước.
Du Thanh Vi nhảy xuống từ trên nóc nhà, "soạt" một tiếng khai triển quạt Thái Cực Càn Khôn, bay lên đánh về phía đầu thây máu một bùa phá ma trấn tà.
Bùa phá ma trấn tà đó chuẩn xác rơi vào trên đầu thây máu.
Du Thanh Vi đáp xuống mặt đất, ổn định lại cơ thể, đang chuẩn bị đánh tới một bùa phá ma trấn tà, nhưng liếc thấy Lộ Vô Quy lại "bộp" một phát đánh bay một tảng xương sọ của thây máu, cô sợ sững người. Tiếp đó lại nhìn thấy Lộ Vô Quy đánh một thước vào trên đầu, đánh cho cái xương sọ đã nứt kia tứ tán tung tóe, liên tục hai thước đánh xuống, toàn bộ xương đầu bị đánh không còn, lộ ra bộ não, tiếp đó não lại bị đánh nát...
Du Thanh Vi khiếp sợ nhìn thây máu với bộ não tung tóe, theo bản năng mà nuốt một ngụm nước bọt.
Cùng lúc não thây máu bị đánh nát, binh khí trong tay Long sư thúc, Tiểu Long, anh Kiền đồng thời đâm vào sau gáy thây máu, ba người hợp lực khuấy một phát, lại khều một phát, cái đầu của thây máu đã bị Lộ Vô Quy đánh cho không còn xương đỉnh đầu lại bị hợp sức chặt lìa khỏi cổ, sau đó lại bị Lộ Vô Quy đánh một thước rơi xuống mặt đất. Ngay sau đó Lộ Vô Quy lại đánh một thước vào trên cổ đã không còn đầu, một thước đó đập xuống vừa khéo đập vào binh khí còn chưa kịp rút về, song đao đầu rồng của Long sư thúc, đoản thứ của Tiểu Long, kiếm của Tả Tiểu Thứ, trọng kiếm hắc kim của Tiết Nguyên Kiền đều đúng lúc bị một thước của Lộ Vô Quy đánh trúng, tiếng va chạm mạnh của kim loại truyền ra, bốn người Long sư thúc bị chấn động đến mức đồng thời lùi lại phía sau, tiếp đó, Lộ Vô Quy lại đập một thước vào trên cổ thây máu, đập nát cái cổ.
Lộ Vô Quy vừa thu lại thước phép, hai chân đạp mạnh xuống đất, quát to một tiếng: "Sơn — Hà — Càn — Khôn — Ấn —" theo đạp bước cùng dấu tay của nàng, một luồng khí thế mạnh mẽ ở dưới chân dồn vào trong thân thể của nàng, lại bị nàng đánh một chưởng vào cổ thây máu, chấn động đến mức bên trong ổ bụng của thây máu phát ra một tiếng vang "vù" trầm thấp.
Ba gã Quỷ Đạo gần như cùng lúc đó vung ra dây thừng cột xác trong tay, tản ra bốn phía.
Du Thanh Vi nhìn thấy thân thể tàn phế của thây máu run rẩy vặn vẹo như bánh quai chèo, sau đó "phần phật" lập tức tê liệt, thịt trên người nát hết, xương bị cắt thành từng đoạn, máu đen, thịt rữa trộn lẫn một đống giội vào trên người Tiểu Tần chết không nhắm mắt...
Cô "Ọe" một tiếng, vọt tới bên cạnh vịn vào tường liền ói ra.
Lộ Vô Quy đứng bên cạnh thây máu nát thành một đống thịt rữa, hai tay chống đầu gối, miệng lớn thở hổn hển, mồ hôi lớn chừng hạt đậu chảy xuống theo cái trán, hai gò má, tóc.
Nàng nhìn thây máu trở thành một bãi thịt rữa, nghĩ đến cái chết của ông, một nỗi bi ai lạ lùng dâng lên, muốn khóc lại không khóc nổi, khó chịu nghẹn lại ở cổ họng. Lúc đó nếu nàng lợi hại hơn chút nữa, nói không chừng ông sẽ không phải chết. Nhưng nhìn lưới mực và thừng cột xác trên bãi xác nát bấy này, nàng biết nếu như không có ba gã Quỷ Đạo quấn lấy thây máu, và có người giội một đống máu khắc chế thi quái, thì nàng không đối phó được nó.
Ba gã Quỷ Đạo, Long sư thúc, Tiểu Long, anh Kiền, Tiểu Thứ nhìn Lộ Vô Quy, rồi nhìn thây máu biến thành một đống thịt rữa, rồi lại nhìn Lộ Vô Quy, nét mặt khác nhau.
Tả Tiểu Thứ hoàn hồn, đau lòng nhìn kiếm của mình, phát hiện kiếm không có chuyện gì, lúc này mới lo lắng đi xoa eo bàn tay bị một thước của Lộ Vô Quy đánh vào trên thân kiếm làm chấn động đến mức bị tê, còn đang kinh sợ. Đau nhức ở eo bàn tay nhắc nhở cô, sức lực Lộ Vô Quy vung thước pháp đánh xuống lớn bao nhiêu, thước pháp đó thế mà cũng không gãy, phải có biết bao kiên cố.
Qua một hồi lâu, tiếng bước chân của Tần Đạo Gia leo tường ra đây phá vỡ yên lặng.
Ông đi tới bên cạnh tử trạng vô cùng thảm thiết của Tiểu Tần bị thịt rữa của thây máu đổ lên không ra hình thù gì, trầm mặc hồi lâu mới thốt ra một tiếng la khàn khàn từ trong cổ họng: "Con à —— "
Lộ Vô Quy bị đánh thức bởi tiếng la thổn thức này của Tần Đạo Gia, nàng kinh ngạc nhìn về phía Tần Đạo Gia, thầm nói trong lòng: "Tiểu Tần là con ruột của ông? Con ruột ông mà còn dạy thành như vậy!" Không biết còn tưởng rằng ông với Tiểu Tần có cừu oán đấy!
Một tiếng "Con à" kéo lại tâm tư của mọi người.
Long sư thúc tiến lên, khuyên nhủ: "Nén bi thương!"
Tiểu Long cùng anh Kiền liếc nhau một cái, im lặng không nói gì.
Tả Tiểu Thứ cũng bị kinh ngạc, mặt đầy kinh ngạc mà nhìn Tần Đạo Gia.
Ói xong, Du Thanh Vi đứng dựa vào tường, xa xa mà nhìn Tần Đạo Gia.
Ba gã Quỷ Đạo nhìn nhau một cái, bò dậy, đến bên thây máu đã thành đống thịt rữa và Tiểu Tần đã mất để thu hồi