CHƯƠNG I: Lời vĩnh biệt.
Ma cà rồng, ma cà rằng, ma cà sùng, quỷ hút máu, hấp huyết quỷ, vampire,...!những cái tên gây ám ảnh và là nguồn cảm hứng vô tận cho những nhà tiểu thuyết, nhà biên kịch.
Nhưng có thật là ma cà rồng có thật trên đời này hay không.
Không ai biết được điều đó, có lẻ người biết được sự thật đã vĩnh viễn biến mất và bị lãng quên bởi thời gian hay bởi nanh vuốt của loài sinh vật bí ẩn nào đó chăng.
Hay chỉ đơn giản đấy chỉ là những ảo tưởng của người xưa vẫn còn lưu truyền lại cho đến ngày hôm nay.
Hoặc họ sẽ chỉ vĩnh viễn là nhân vật tồn tại trong những câu truyện ma mị mà thôi.
Không một ai có câu trả lời chính xác về loài sinh vật bí ẩn chuyên hút máu và đầy dục vọng này.
Ma cà rồng sẽ mãi là một bí ẩn không lời giả đáp.
***
Tại Bắc Cực.
Tại một nơi con người không thể đặt chân đến, một nơi mà đến cả vệ tinh tiên tiến nhất cũng bị đánh lừa, tại nơi đó vẫn luôn tồn tại một tòa lâu đài cổ sừng sững theo thời gian.
Nó nằm giữa băng tuyết trắng xóa tĩnh lặng mà thật kiêu ngạo như thể nó sẽ vĩnh viễn là vua tại vùng đất lạnh giá này vậy.
Tuy nhiên nó chỉ nguyện phục tùng một người duy nhất trên đời, không, không đúng, phải nói là nó chỉ nguyện phục tùng huyết quỷ tộc duy nhất còn lại, kẻ mạnh nhất, con quỷ đã tự tay phong ấn mười hai lãnh đạo của huyết quỷ tộc, vị vua tối cao của tộc quỷ hút máu – Thiên Ân.
Thế nhưng không biết từ bao giờ chủ nhân của nó đã bắt đầu tự đưa bản thân vào giấc ngủ sâu.
Nó chỉ nhớ chủ nhân của nó để lại nột câu nói rồi lặng lẽ chìm vào giấc ngủ sâu: "Thế giới này thật sinh đẹp, vì vậy nó không cần một con quỷ cô độc như ta nữa."
Rồi kể từ đó nó chỉ có thể nhìn những bông tuyết trắng xóa rơi rồi cứ rơi mãi, nó vẫn sẽ lặng lẽ canh chừng giấc ngủ cho chủ nhân, che chắn cho giác ngủ bình yên ấy, không biết thời gian đã trôi đi như thế nào.
Mãi đến lúc nó cảm thấy bản thân đã quá già cỗi, nó thầm lo lắng không biết bản thân có thể che chở cho vị vua tối cao này được đến lúc ngày thức dậy ay không đây? Nó có thể cảm nhận được toàn thân nó từ chân tường đến nóc nhà đều đang kêu gào kháng nghị, đã lâu nó không nhận được nguồn ma lực từ chủ nhân, nó sợ bản thân không thể kiên trì được nữa.
Nó muốn gọi chủ nhân thức dậy, cũng không thể để ngài ấy bị nhà sập đè tới tỉnh được.
Nhưng thân là một cái tòa lâu đài cổ cũ kỹ còn sống tại "vùng sâu vùng xa" nó phải làm như thế nào đây?
Đột nhiên nó lại nhớ đến một việc là từ nhỏ chủ nhân đã rất sợ lạnh, y không thích lạnh nên mỗi ngày đều đóng kính cửa không bước ra ngoài, mỗi ngày đều ước gì có thể sống ở thành phố ấm áp, nông thôn ấm áp cũng tốt.
Nhớ đến đây nó lại thấy thật vui vẻ và hoài niệm làm sao.
Lại chợt nghĩ nó có nên thử biện pháp đó một chút hay không?
***
Đột nhiên tại phòng ngủ của Thiên Ân tất cả cánh cửa đang đóng kính lại đột ngột mở toang, gió lạnh cuồng cuộng gào thét mà xông vào tát thẳng vào mặt y.
Cơn gió của Bắc Cực lạnh giá lại hung ác cực kỳ, chúng không ngừng quật thẳng vào mặt Thiên Ân khiến y vừa lạnh vừa đau rát.
Quần áo bằng tơ tầm của y cũng khôn tài nào chống lại cơn gió giá rét ấy.
Những cơn gió bướng bỉnh chọ phá làm cho một con ma cà rồng ôn hòa chỉ muốn chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng như Thiên Ân cũng phải tức giận tỉnh giấc.
Hàng mi dài cong vút với những sợi lông mi màu trắng mỏng mảnh nhẹ nhàng rung động.
Mi mắt nhẹ nhấc lên lộ ra đôi mắt to tròn màu đỏ như một đôi ruby đỏ tuyệt đẹp, đôi mắt màu đỏ này chính là biểu tượng cho việc y là ma cà rồng thuần huyết cao quý.
Mái tóc trắng xóa cùng làn da trắng như tuyết là biểu trưng cho gia tộc quỷ hút máu phía bắc.
Y nằm trên giường ngơ ngác một lúc giống như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Ngẩn ngơ một lúc cho đến khi bị gió thổi lạnh tới rùng mình mới để ý đến cánh cửa ra ban công đã mở ra từ lúc nào làm không khí lạnh lẻo không ngừng tràn vào.
Nhìn căn phòng không khác gì cái tủ lạnh tự nhiên thì buồn rầu vô cớ.
Dự tính đứng dậy đóng cửa rồi tiếp tục ngủ thì cả người giống như không còn sức mà ngã lại trên giường.
Khuỷu tay vô tình đè lên mái dài táng loạng trên giường của chính mình, Thiên Ân đau đến mức phải hít ngược vào một hơi.
Y túm một ít tóc lên nhìn thử lại hết hồn không hiểu sao tóc mình lại có thể dài đến mức này, bản thân biến thành công chúa tóc mây rồi sao? Y nhớ lúc ngủ là tóc y cực kỳ ngắn, thế mà lúc này y lại nhìn thấy mái tóc trắng xóa có chút xoăn nhẹ dài...ừm, có