"Khục khục".
"Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết."
Tôi cố gắng leo lên bờ.
Thật may mắn là có dòng sông này, nếu không chắc tôi đã bị biến thành thịt nát rồi.
Dù là Quỷ Máu với năng lực khôi phục phi thường, nhưng xương và nội tạng vẫn chưa lành hẳn.
"Đây là đâu nhỉ, mình lại lạc đường rồi."
"Có một túp lều , mình sẽ tới đó vậy."
Tôi cố lết lại gần túp lều, bên trong tối thui, không một chút ánh sáng nào.
Nhưng tôi nhìn thấy một cái bóng mờ mờ bên trong.
"Xin làm ơn giúp đỡ, tôi chỉ là một bán ma nhân đang bị thương." - Tôi cố gắng hét, máu trào ra từ miệng tôi.
"Đấng Tối Thượng luôn luôn che chở và bảo vệ cho các loài Ma Tộc Bóng Đêm." - Một âm thanh trầm trầm vang vọng.
Một bộ áo choàng bay ra từ bên trong túp lều.
Đúng vậy, lần này thực sự là một bộ áo choàng, tôi không nhìn thấy tay hay chân hay bất cứ thứ gì bên trong bộ áo choàng.
Nó hoàn toàn rỗng.
"Tệ quá, ta đã sử dụng hết mấy bình thuốc vào năm ngoái rồi." - Giọng nói trầm trầm lại phát ra từ bộ áo choàng.
"Không cần đâu, xin ông đưa tôi vào nhà nằm nghỉ là được rồi, cơ thể tôi có thể tự khôi phục." - Tôi nói.
"Tốt!"
"Để tôi giúp cậu." - Bộ áo choàng nói.
Người tôi được nâng lên bởi một bàn tay vô hình, và bay theo bộ áo choàng vào bên trong túp lều.
Túp lều rất rách nát, bên trong cũng chã có thứ gì cả, chỉ có một cuốn sách cũ nát màu đen đang bay bay.
"Xin chào, tôi là Máu Xấu, hơi vô lễ nhưng ông có thể nói cho tôi biết ông là cái gì không." - Tôi e dè hỏi.
"Ta là một tu sĩ của -Thần Tối Thượng luôn luôn che chở và bảo vệ cho các loài Ma Tộc Bóng Đêm-." - Bộ áo choàng trả lời tôi với giọng trầm trầm.
"Tôi biết ông là một tu sĩ thờ Thần Tối rồi, nhưng ông là loài sinh vật gì vậy?" - Tôi hỏi rõ hơn.
"Không!" - Ông ta hét lên.
"Cậu phải đọc đầy đủ tên của ngài là -Thần Tối Thượng luôn luôn bảo vệ và che chở cho các loài Ma Tộc Bóng Đêm-." - Ông ta nói và nhấn mạnh từng chữ một.
"Xin lỗi, tôi sẽ nói lại." - Tôi tỏ ra biết điều, dù sao ông ta cũng đang cứu tôi mà.
"Tôi biết là ông thờ -Thần Tối Thượng luôn luôn che chở và bảo vệ cho các loài Ma Tộc Bóng Đêm- rồi.
Nhưng mà ông là loài sinh vật gì vậy? Tại sao tôi không thể thấy ông được".
- Tôi hỏi lại, đọc rõ ràng và đầy đủ tên vị thần ông ta thờ.
"Ta là một Âm Ảnh Ma Tộc, một nhánh hiếm của loài Quỷ Nguyên Tố Bóng Tối." - Ông ta trả lời với cái giọng trầm trầm của mình.
"Âm Ảnh Ma Tộc là loài gì vậy, sao tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc tới." - Tôi hỏi tiếp, thực sự tôi rất tò mò về ông ta.
"Rất khó giải thích cho cậu hiểu, bây giờ cậu thử nhìn vào bên trong áo choàng của ta xem." - Ông ta nói.
Tôi nhìn kĩ vào trong bộ áo choàng, thậm chí là sử dụng luôn kỹ năng "Con Mắt Của Quỷ Máu", nhưng kết quả vẫn không thấy gì.
Nếu ông ta vô hình thì khi sử dụng "Con Mắt Của Quỷ Máu" chắc chắn tôi phải nhìn thấy ông ta.
Nhưng mà tôi cảm giác như ông ta không hề tồn tại.
"Giờ thì nhìn xuống chân cậu đi." - Ông ta nói.
Tôi làm theo lời ông ta, vận dụng kỹ năng "Con Mắt Của Quỷ Máu" và tập trung nhìn thật kỹ, nhưng vẫn chẳng thấy gì cả.
"Vẫn không thấy gì." - Tôi trả lời.
"Nhìn kĩ vào cái bóng dưới chân cậu ấy." - Ông ta nói với giọng kì quái bí ẩn.
"Quào!!!"
Cực kỳ bất ngờ luôn, tôi nhìn thấy cái bóng của mình đang vẫy tay chào tôi.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy.
"Ông là cái bóng của tôi hả?" - Tôi hỏi ông ta.
"Ha ha, ta là cái bóng của mọi vật trên thế giới này." - Ông ta cười trả lời.
"Vậy chắc ông mạnh khủng khiếp, xin làm ơn nhận tôi làm học trò." - Tôi ngay lập tức quỳ xuống hướng về phía ông ta.
"Nếu cậu muốn học, ta sẽ dạy cậu về giáo lý của tôn giáo -Thần Tối....!Đêm-" - Ông ta nói.
"Hãy cầm lấy nó, tất cả đều ở bên trong." - Ông ta điều khiển cuốn sách màu đen cũ nát bay về phía tôi.
Vậy là tôi biến thành học trò của ông ta.
Trong cuốn sách màu đen này có ba nội dung chính.
Một là giáo lí của tôn giáo, "Thế Giới này tràn ngập sự độc ác và đau khổ, khi sự đau khổ đạt đến đỉnh điểm thì một ác quỷ sẽ được thả ra để hủy diệt thế giới, vậy nên các tín đồ phải có trách nhiệm tiêu diệt cái ác, bảo vệ kẻ yếu, duy trì những trật tự của thế giới."
Nội dung thứ hai là dạy cách rèn luyện ý chí hóa thành một thanh kiếm, ý chí càng mạnh thì thanh kiếm càng sắc, khi ý chí đủ mạnh thì thậm chí có thể dùng thanh kiếm này chém chết cả các sinh vật Bậc 6.
Cuối cùng là cách biến niềm tin thành một chiếc khiên bảo vệ khỏi mọi nguy hiểm, chỉ cần niềm tin không tắt thì chiếc khiên không bao giờ vỡ.
Tôi cố gắng thử tạo ra thanh kiếm và cái khiên, nhưng kết quả rất tệ, kết quả của chúng cũng giống như những lần học ma thuật trước của tôi, thất bại hoàn toàn.
Tôi từng nhìn thấy nhiều con quỷ máu khác, bọn họ có khả năng sử dụng ma thuật bằng cách chuyển hóa năng lượng trong cơ thể.
Còn tôi thì không thể, năng lượng máu trong cơ thể tôi rất khó để chuyển hóa thành các loại năng lượng khác, tôi chỉ có thể sử dụng chúng khi dùng các kỹ năng chủng tộc máu của mình.
Nhưng bù lại tôi có rất nhiều kỹ năng máu, nhiều hơn rất nhiều so với những con quỷ máu khác.
Bọn họ chỉ sở hữu một hoặc hai kỹ năng máu, còn tôi thì có hàng chục kỹ năng máu.
Sau ba tháng, tôi đã đọc và thuộc lòng hết cuốn sách, các ma thuật trong đó tôi đều không sử dụng được, có lẽ đã đến lúc chào tạm biệt lão tu sĩ và lên đường rồi.
"Xin hỏi ngài tu sĩ có nhà không, nghe nói ngài sẵn sàng giúp đỡ ma nhân chúng tôi mà không thu phí." - Bỗng có thanh âm một người đàn ông bên ngoài túp lều.
Đứng ngoài lều là một ma nhân, ông ta khoảng 30 40 tuổi, với khuôn mặt lo lắng.
"Đúng vậy, anh cần giúp chuyện gì?" - Tu sĩ hỏi.
"Làng chúng tôi ở gần sông, hiện nay có một con thủy quái xuất hiện, xin ngài hãy giúp đỡ chúng tôi." - Người đàn ông nói.
"Giúp đỡ kẻ yếu là trách nhiệm của chúng tôi, ta đi thôi Máu Xấu." - Ông ta mang theo cuốn sách và bay ra ngoài.
Tôi cũng đi theo, không biết ông ấy mạnh không nhỉ, tôi chưa từng xem ông ta chiến đấu.
Trên đường đi có nhiều con côn trùng tấn công chúng tôi, nhưng chỉ cần chúng lại gần trong phạm vi 20m thì đều bị cắt làm hai bởi một thứ vô hình.
Chắc đó là kỹ năng "Kiếm Ý Chí" được ghi trong sách đen.
Mất ba ngày để tới ngôi làng của ma nhân, ngôi làng này khoảng vài chục căn nhà ven sông.
Họ đã tụ tập