"Nhìn kìa! nhìn kìa! tên Máu Xấu vậy mà còn sống.
" - Tiếng hô to của khán giả vọng xuống từ khán đài.
"Không thể nào, Bạch Thiên đã biến thành quái vật khổng lồ, chỉ một ngón tay của con quái vật đó cũng đủ giết chết sinh vật Bậc 4 Cấp 9 rồi.
" - Một tên cảm thấy khó tin.
Tiếng xì xào bàn tán vang lên ầm ĩ.
"Thí sinh Máu Xấu, Bạch Thiên công tử đâu rồi?" - Hoàng Hoa lên tiếng hỏi.
Khi nãy tôi dùng Ma Trận Máu che khuất tầm mắt, trừ tôi và Huyết Nguyệt, có lẽ không ai biết chuyện gì đã xảy ra trong sân đấu.
"Sau khi hắn ta biến thành quái vật khổng lồ, thì một con quái vật khác mạnh hơn hắn đột ngột xuất hiện, giết chết hắn ta rồi biến mất.
" - Tôi bịa ra một lý do nghe rất ư là khó tin.
Ba vị viện trưởng ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta khi nghe câu trả lời của tôi.
"Vậy cậu có thể tả lại hình dáng con quái vật đó không?" - Viện trưởng Đại Thư Viện lên tiếng hỏi.
Tôi liền mô tả lại hình dạng của Ác Quỷ Máu.
Vị viện trưởng già nua gật gù.
"Là Ác Quỷ Máu, nghe nói loài quái vật này tàn nhẫn độc ác vô cùng, may là nó đã bỏ đi, nếu không e rằng sẽ có hoạ lớn xảy ra.
" - Vị viện trưởng dựa vào kiến thức của ông ta đưa ra kết luận.
"Vậy tại sao cậu vẫn còn sống?" - Hoàng Hoa nhíu mày hỏi.
"Lúc đó tôi giả chết, con quái vật dường như rất vội vã nên không chú ý đến tôi.
"
Hoàng Hoa vẫn có vẻ không tin, nhưng nàng không làm gì được cả, tên Bạch Thiên kia đã biến thành khói bụi rồi, chết không đối chứng.
Chần chừ một lát rồi nàng cũng không hỏi gì thêm.
"Ta tuyên bố, thí sinh Máu Xấu thắng cuộc.
"
Tôi liền đi ra khỏi sân thi đấu.
Bốn phía khán giả vẫn xôn xao bàn tán về hình dạng quái vật khổng lồ của Bạch Thiên.
Khi tôi ngồi xuống ghế của mình, Thái Bình dường như đã hết giận.
"Ngươi sống dai thật đấy, ta cứ tưởng ngươi bị con Ác Quỷ đó một trảo chụp chết rồi.
" - Thái Bình không tim không phổi cười lớn.
Nhưng sau đó giọng nói nhỏ xíu của nàng vang lên, giọng nói nhỏ tới mức tôi phải vận dụng kỹ năng Tăng Cường Thính Giác mới nghe thấy.
"Không ngờ chàng lại thực sự là Ác Quỷ Máu, ta rất bất ngờ đó.
"
"Nàng thấy hết rồi sao?" - Tôi giật mình hỏi lại.
"Thấy hết rồi.
" - Đôi mắt của Thái Bình biến thành màu đen, ánh mắt sâu thăm thẳm, như có thể nhìn xuyên vạn vật.
"Vậy nàng có thể giữ bí mật giùm ta không?"
Thân phận Ác Quỷ Máu của tôi rất nhạy cảm, Hỗn Nguyên Ác Quỷ sinh ra là để hủy diệt thế giới, mặc dù tôi hoàn toàn không định làm việc này, nhưng những người khác tất nhiên là không tin, một khi để lộ thân phận thì sẽ bị người người truy sát, cả đời không thể sống yên ổn.
"Ha ha, đánh bại được ta đi rồi ta sẽ giữ bí mật cho ngươi.
" - Cô nàng công chúa lại phá lên cười.
Tôi cũng bó tay, tính khí cô nàng này cực kỳ thất thường khó hiểu.
"Mời Vương Tử Sắt Lửa lên bốc thăm chọn đối thủ.
" - Giọng nói của Phong Linh vang lên.
Tên Sắt Lửa xuất hiện, lúc nãy tôi còn thấy hắn mặc bộ áo giáp hiệp sĩ, nhưng bây giờ đã đổi thành trang phục vương tử của hoàng tộc, bộ lễ phục được làm từ vải cao cấp, những khuy áo làm bằng kim loại quý, các hoa văn hoạ tiết thêu rất tinh xảo, nhưng bộ lễ phục không hợp với việc chiến đấu, thực sự không biết hắn định đi đánh nhau hay đi dự tiệc nữa.
Gã vương tử liền đi vào bên trong sân thi đấu, chụp vào một quả cầu ánh sáng.
"Tên này mà chọn trúng mình thì xem như hắn quay vào ô mất lượt.
" - Tôi âm thầm đánh giá tình hình.
Hình ảnh của Thái Bình xuất hiện trên bầu trời.
"Ha ha, lại có thêm một con mồi cho ta hành hạ rồi.
" - Thái Bình tươi cười bước vào sân thi đấu.
Tôi lắc đầu nhìn nàng, vết thương của nàng vẫn chưa khỏi hẳn, hy vọng nàng sẽ không vì chiến thắng mà tự tổn hại bản thân.
"Xin chào Thái Bình công chúa, vết thương của nàng đã đỡ chưa? Ta có một thánh vật chữa thương, hy vọng nàng nhận lấy nó.
" - Tên vương tử nho nhã, lễ độ lấy ra một cái hộp, bên trong hộp đựng một lọ thuốc nhìn cực kỳ quý trọng.
"Đây là Tái Sinh Thần Thủy, có công hiệu khôi phục mọi loại vết thương.
" - Hắn ta cao ngạo giới thiệu.
"Tên này định mua chuộc Thái Bình sao?" - Tôi âm thầm khinh bỉ tên vương tử này.
"Chúng ta bắt đầu được chưa, ta đang mong chờ được tra tấn ngươi đến chết lắm đó.
" - Thái Bình cười cực kỳ đáng sợ, khiến tên vương tử lùi ra xa.
Sắt Lửa phát hiện hành động nhát gan của mình, hắn liền đứng nghiêm trang, chỉnh sửa lại trang phục.
"Ta có chuyện muốn nói với mọi người, ta là vương tử Sắt Lửa, con trai cả của Nhị Vương Gia.
Ta còn là một hiệp sĩ của vương quốc.
"
"Thái Bình công chúa là khách quý của chúng ta, hiện tại nàng đang bị thương.
Với thân phận vương tử cao quý và tinh thần hiệp sĩ, ta không thể nào chiến đấu với một cô gái yếu đuối đang bị thương được.
"
"Vậy nên ta quyết định, sẽ từ bỏ quyền thi đấu của mình.
" - Gã vương tử tuyên bố rất dõng dạc đanh thép, lời lẽ hợp tình hợp lý vô cùng, bá khí của hoàng tộc, phong thái hiệp sĩ toả ra bừng bừng.
"Hoan hô vương tử.
"
"Vương tử vạn tuế.
"
"Ngài thật nhân từ độ lượng.
"
Phía bên dưới đám đông reo hò cổ vũ vô cùng nhiệt tình.
"À, nhận thua mà còn có phong cách như vậy, nước cờ này hay đấy.
" - Tôi tấm tắc khen ngợi tên vương tử này, không biết hắn tự nghĩ ra hay có người hiến kế nữa.
"Đồ chết nhát.
" - Thái Bình bĩu môi rồi đi ra khỏi sân thi đấu.
Khi nàng ngồi xuống bên cạnh tôi, nét mặt nàng vô cùng bực tức.
"Nàng vừa thắng, sao nàng lại bực vậy?" - Tôi khó hiểu hỏi nàng.
"Gừ! ta đã chuẩn bị sẵn một đống bảo vật để tra tấn hắn ta, vậy mà tên chết nhát đó lại nhận thua, nói xem ta có tức điên lên hay không.
" - Thái Bình lầm bầm lầu bầu nói, cô nàng này tham gia cuộc thi vì đam mê hành hạ đối thủ, tước đoạt niềm vui thú này khiến nàng vô cùng tức giận.
"Còn ngươi nữa, nhất định phải thắng trận này, để ta có thể tra tấn ngươi thật sảng khoái ở trận chung kết.
" - Cô nàng lại cười rất vui vẻ, chắc chắn trong đầu nàng đang tưởng tượng sẽ đánh tôi bầm dập như thế nào.
"Nàng nói như vậy rồi sao ta dám đánh thắng trận này?" - Tôi bật cười hỏi lại Thái Bình, cô nàng này thật sự ngốc nghếch.
"Ừ nhỉ, nhưng ngươi nhất định phải thắng, ta muốn được tra tấn ngươi ở chung kết.
" - Thái Bình nói như đang năn nỉ.
"Mời thí sinh Máu Xấu vào sân thi đấu.
" - Phong Linh ngân nga qua ma trận phát thanh.
"Ha ha ha, vậy nếu ta thắng nàng ở trận chung kết thì sao?" - Tôi cười hỏi Thái Bình, rồi bắt đầu đi vào sân đấu.
"Thì ta sẽ! (làm vợ của chàng).
" - Thái Bình dường như có trả lời, nhưng những câu cuối nàng nói rất nhỏ, cộng với khán giả đang reo hò cổ vũ cho Hà Lam, nên tôi không nghe rõ nàng nói gì.
Đối thủ trong sân của tôi là nữ pháp sư mặc áo giáp màu lam, việc mặc áo giáp nhưng lại vung vẩy trượng ma thuật trông khá buồn cười.
"Hà Lam tiểu thư, nhanh đánh bại tên hèn nhát đó.
"
"Tên Máu Xấu đó yếu lắm, hắn chỉ được cái sống dai thôi.
"
"Ngài mau đông hắn thành tượng băng rồi đập hắn nát vụn đi.
"
Trên khán đài trừ các cô gái của tôi, tất cả những kẻ còn lại đều đang cổ vũ cho Hà Lam, điều này hiển nhiên thôi, nữ giới lúc nào cũng được ưu tiên mà.
"Tên vô lại đê tiện, nếu ngươi không muốn bị biến thành băng thì mau xin lỗi tất cả các cô gái ở đây đi.
" - Bỗng Hà Lam lên tiếng nói.
"Cô nói gì vậy?" - Tôi rất bối rối, không hiểu Hà Lam đang nói cái