Sáng sớm khi tôi tỉnh dậy thì Thi Thi vẫn còn đang ngủ.
Tôi nhẹ nhàng bế nàng đặt vào bên trong quan tài, rồi đem Thi Thi cất vào không gian.
Khi vừa ra khỏi cửa thì thấy Hoàng Hoa cũng đứng trước cửa phòng của nàng.
Hoàng Hoa bây giờ chỉ mặc một chiếc yếm mỏng tang vàng nhạt, gò bồng đảo no tròn lộ hơn phân nửa khỏi chiếc yếm, nửa còn lại như muốn chực chờ nhào ra.
Phía bên dưới nàng chỉ mặc chiếc váy ngắn, đôi chân dài gợi cảm bại lộ trong không khí.
Hoàng Hoa đang uốn éo thân mình như linh xà, những đường cong mê hoặc trên cơ thể nàng phơi bày trước mắt tôi.
Làm tôi miệng đắng lưỡi khô, nuốt nước miếng liên tục.
Hoàng Hoa thản nhiên luyện tập bài múa của nàng, không quan tâm tôi đang đứng ở một bên quan sát.
"Không biết nàng ta đang làm gì vậy nhỉ?" - Tôi cố gắng suy đoán, nhưng không có manh mối gì.
Hoàng Hoa uốn éo thân thể, trong lòng thầm suy nghĩ.
"Hừ, tên sắc quỷ chết tiệt, không ngờ hôm qua lại không câu được ngươi." - Hoàng Hoa nghĩ thầm, nàng có một sở thích đặc biệt, đó là đi câu sói, thấy tên nào ngứa mắt thì nàng sẽ dùng ánh mắt nụ cười câu dẫn hắn ta, đến khi kẻ đó nghĩ rằng có thể ăn được nàng, ra tay sàm sỡ, thì nàng sẽ trực tiếp dùng thực lực Hạch Tâm Kỳ cửu giai của nàng, một chưởng đánh bay hắn.
Những tên xui xẻo trúng chiêu này của nàng, nhẹ thì trọng thương tàn phế, nặng thì trực tiếp mất mạng.
Nàng cảm thấy trò chơi đó vô cùng thú vị, đối với nàng thì tất cả đàn ông trên đời đều xấu xa, mà đánh kẻ xấu thì rất sảng khoái.
Hôm qua nàng cố tình kêu Tà Huyết xoa bóp cho nàng, đợi hắn lộ ra bản tính háo sắc thì liền một cước đá hắn ra khỏi cửa để dằn mặt.
Kết quả ai ngờ hắn ta thực sự biết xoa bóp bấm huyệt, truyền một thứ năng lượng kỳ lạ vào cơ thể nàng, khiến nàng lúc đầu thì thoải mái dễ chịu, nhưng khi hắn đi rồi thì toàn thân nóng ran, khó chịu vô cùng.
Hôm nay nàng quyết định sẽ câu dẫn hắn một lần nữa, để xem định lực của hắn mạnh hay mị lực của nàng cao hơn.
Điệu múa nàng vừa nhảy là Câu Hồn Vũ Điệu, có tác dụng mê hoặc người khác nhìn theo điệu múa của nàng, không rời mắt được.Còn nếu thực sự dùng trong chiến đấu có thể câu dẫn hồn phách kẻ thù ra khỏi cơ thể.
Nhìn ánh mắt si ngốc của Tà Huyết, Hoàng Hoa biết kỹ năng câu dẫn này của nàng đã thành công.
"Đệ thấy ta đẹp sao?" - Hoàng Hoa mị hoặc nhìn tôi cười nói.
"Đẹp..." - Tôi vô ý thức gật đầu trả lời, đầu óc ong ong, ý thức mờ ảo.
Hoàng Hoa ngoắc ngón tay mời gọi tôi lại gần nàng, tôi chậm rãi tiến lên phía trước.
Đôi mắt của Hoàng Hoa phát ánh sáng dịu nhẹ, nàng đang thi triển ma thuật Nhiếp Hồn Nhãn, có tác dụng nhiếp đoạt hồn phách, dù bây giờ nàng chỉ thi triển chưa tới một phần mười uy lực, nhưng cũng không phải một tên Kết Tinh Kỳ lục giai như Tà Huyết có thể chống lại.
"Đệ thấy ngực ta đẹp sao?" - Đôi môi xinh đẹp của Hoàng Hoa mấp máy, những chữ nàng nói ra như sương khói mờ ảo, chui vào trong tai của Tà Huyết.
Nàng đang sử dụng kỹ năng Dẫn Hồn Ma Âm.
Tà Huyết bị Hoàng Hoa dùng một lúc ba bí thuật có tác dụng câu hồn, nhiếp hồn, dẫn hồn mê hoặc, khiến hắn mê đảo hoàn toàn, không còn biết trời trăng mây gió gì nữa.
Giờ nếu nàng dùng luôn hai kỹ năng Đoạt Hồn và Diệt Hồn, thì có thể giết chết Tà Huyết vô cùng dễ dàng.
Nhưng đây chỉ là trò chơi của nàng mà thôi, nên nàng sẽ không làm như vậy.
Tôi bị thu hút bởi cặp vú của nàng, xuyên qua lớp vải móng dính, tôi có thể nhìn thấy được cả hai nụ hoa tươi thắm trên đó.
"Nếu đệ muốn thì chạm lên chúng đi." - Hoàng Hoa mê hoặc nói, nhưng trong lòng nàng âm thầm cười lạnh.
"Xem coi tên sắc quỷ ngươi đỡ chiêu này thế nào."
Nàng tập trung năng lượng vào bàn tay, chỉ cần Tà Huyết vừa chạm vào người nàng, thì nàng liền một chưởng đánh bay hắn.
Bàn tay tôi run rẩy, dù biết việc này vô cùng bất thường, nhưng bây giờ đầu óc tôi hỗn loạn không điều khiển được cơ thể mình nữa.
Bàn tay từ từ tiến tới, muốn kéo tuột chiếc yếm của Hoàng Hoa xuống mà mặc sức nhào nặn bộ ngực của nàng.
Khi tay tôi chỉ còn cách thân thể khuyến rũ của Hoàng Hoa vài phân, thì đột ngột bảo vật Huyết Linh Châu trong người tôi lóe sáng, nó là do Ngọc Thanh Linh sau khi luyện hóa biến thành.
Viên ngọc này có tác dụng hộ chủ khi chủ nhân bị khống chế bởi những kỹ năng mị hoặc.
"A...chào học tỷ."
"Ủa đệ đang làm gì thế này? hình như đệ bị mộng du rồi, tạm biệt học tỷ."
Tôi ngay khi thanh tỉnh lại, cảm nhận được bàn tay giấu sau lưng của Hoàng Hoa đang ngập tràn năng lượng bạo tạc, tôi liền vắt chân lên cổ chạy ngược về căn phòng của mình.
Hoàng Hoa nhìn Tà Huyết đột ngột thanh tỉnh lại, tốc độ còn nhanh hơn thỏ phóng đi, khiến nàng ngẩn ngơ vài giây.
"Ầm..." - Nàng chưởng mạnh một phát xuống đất, phá ra một cái hố lớn.
"Gừ...tức chết đi được! Sao tên sắc quỷ này lại có thể tránh thoát kỹ năng mị hoặc của mình chứ?" - Hoàng Hoa tức giận tự hỏi.
Nàng nhìn xuống bộ ngực ngạo nghễ nhô cao của mình.
"Rất lớn, rất hấp dẫn mà ta.
Vậy tại sao tên đó lại có thể thanh tỉnh lại?"
"Gừ...như vậy là lỗ rồi, để hắn ta thấy hết thân thể mà không được trừng phạt hắn, lỗ rồi lỗ rồi..."
"Chẳng lẽ chỉ vài ngàn năm không chăm chỉ tu luyện, ma pháp của mình mất linh rồi?"
"Tối nay mình sẽ dùng chiêu khác, nhất định sẽ câu dẫn được tên này, sau đó liền một cước đá bay." - Hoàng Hoa nở nụ cười tà ác đi vào trong phòng, trò chơi này do nàng nghĩ ra, một khi chưa thắng thì nàng sẽ không dừng lại.
Buổi sáng tôi tiếp tục bị dùng làm bia nhắm sống cho các học viên còn lại kiểm tra thực lực.
Buổi chiều thì tới lớp học pháp sư lửa của Hỏa Linh để trợ giảng.
Trợ giảng là công việc của tôi ở học viện này, nhưng thực sự thì tôi chính là vật thí nghiệm cho các nàng luyện tập kiến thức vừa học được.
Hỏa Linh đứng trên bục giảng, nàng ăn mặc vô cùng táo bạo, áo hở vai khoét ngực, váy ngắn chỉ đến ngang đùi.
Mái tóc của nàng đỏ rực như lửa, dường như chúng đang bốc cháy.
Nàng sử dụng ma trận phát hình để trình chiếu thông tin trong những quả cầu pha lê ra bên ngoài cho các nữ học viên xem.
"Đây chính là hạt năng lượng." - Hỏa Linh chỉ tay vào một đốm sáng trên màn hình.
Trên màn hình xuất hiện thêm hai đốm sáng nữa, ba đốm sáng quấn vào nhau xoay tròn cực nhanh.
"Đây là hạt năng lượng lửa, hay còn gọi là hạt nhiệt, loại hạt này tồn tại trong hầu hết vật chất." - Hỏa Linh giảng giải.
"Hạt nhiệt rất kém bền, có thể dễ dàng di chuyển từ nguyên tử này qua nguyên tử khác, hoặc đứt gãy và