Tà Huyết vừa đi ra khỏi cung điện, thì ở một góc khuất có một tên ma tu mặt choắt mỏ nhọn, trông giống như con chuột dõi theo hắn.
Gã ma tu lấy ra một trận bàn, bắt đầu liên lạc.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Từ miệng gã ma tu phun ra một tràng khẩu lệnh.
"Đại bàng đã nghe rõ, nhanh thông báo tình hình đi." - Ở phía bên kia trận pháp vang lên âm thanh trả lời của một gã ma tu có giọng ồm ồm.
"Con dê béo mà đại nhân dặn dò tiểu nhân canh chừng đã rời khỏi nhà, có vẻ hắn muốn ra khỏi thành." - Gã ma tu mặt choắt thông báo.
"Tốt lắm! Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, khi hắn ra ngoài thành thì thông báo cho ta, còn nếu chỉ đi dạo trong thành thì tiếp tục theo dõi hắn." - Gã ma tu có giọng ồm ồm trả lời, sau đó chủ động đóng trận pháp truyền tin.
"Hừ! Ngươi cứ vênh váo tiếp đi, sẽ có một ngày Lão Thử ta dẫm ngươi dưới chân." - Gã ma tu mặt choắt nhổ một bãi nước bọt, sau đó đuổi theo Tà Huyết.
Tà Huyết vừa đi vừa ngó nghiêng khắp nơi, nhìn ngắm thế giới.
"Chậc chậc, thế giới này thật nhiều gái đẹp." - Tà Huyết liếc nhìn mấy cô gái trên đường, chép miệng đánh giá.
Sau một giờ thì Tà Huyết rời khỏi thành, hắn lấy ra một viên ngọc giản xem xét.
"Hừm, Thiên Thi Môn ở phía nam Vạn Quỷ Tông, chắc vài giờ bay toàn lực là tới." - Tà Huyết nhìn về một hướng, chuẩn bị xuất phát.
"À ha, có một con chuột đang theo dõi mình sao." - Tà Huyết nở nụ cười âm trầm, hắn đã ra ngoài thành được một lúc, và vẫn cảm thấy có kẻ đang đi theo hắn.
Tà Huyết có một khả năng đặc biệt là cảm nhận máu tươi, cho dù đối phương có đang dùng ẩn thân thuật thì miễn là trên người kẻ đó có máu, Tà Huyết đều sẽ cảm nhận được.
"Người anh em, ngươi theo dõi ta hơi lâu rồi đấy, muốn nói chuyện chút sao?" - Tà Huyết âm trầm xoay về phía sau, toàn thân bốc cháy lửa đỏ, khí tức tà ác lan tràn.
"Cái gì! Bị phát hiện rồi sao?"
"Không! Là con dê béo này đang làm trò mà thôi." - Lão Thử đổ mồ hôi hột, hắn đã theo dõi rất nhiều con mồi, lần này cũng rất cẩn thận, tuyệt đối không thể bị phát hiện được.
"Không chịu ra sao? Vậy ta đành phải ra tay rồi."
Tà Huyết nở nụ cười, hắn triệu hồi Thương Tần lên tay, sau đó dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tai, ném mạnh ngọn giáo về một hướng không người.
"Vút..." - Ngọn giáo xé rách không khí, lao nhanh như tên bắn.
"A!!" - Chỉ một giây sau tiếng gào thảm vang lên, Lão Thử trong trạng thái ẩn thân không kịp né tránh, bị Thương Tần xỏ xuyên, ghim chặt xuống đất.
"Chà chà, nhìn con chuột nhắt này xem." - Tà Huyết nhìn kẻ theo đuôi đang bị ghim trên đất, lên tiếng mỉa mai.
"Nói! Tại sao lại theo dõi ta?" - Tà Huyết rít lên, ánh mắt tàn ác giống như một con quái vật liếc nhìn con mồi.
"Mau thả lão tử ra, cha ta là Tông Chủ Vạn Quỷ Tông." - Lão Thử điên cuồng gào thét, muốn nhổ ngọn giáo ra khỏi ngực.
Hắn liền sử dụng chiêu thùng rỗng kêu to, cố gắng tỏ ra hung hăng, muốn hù dọa Tà Huyết.
"Vậy là không muốn khai báo, thế thì ngươi đi chết được rồi."
Tà Huyết nở nụ cười ác độc, đối với mấy cô gái thì hắn vô cùng dễ dãi và tốt bụng.
Nhưng đối mặt với kẻ thù thì hắn chính là một con Ác Quỷ tàn nhẫn.
"Ác Quỷ Biến Hình!"
"Thôn Phệ Linh Hồn!"
Tà Huyết dùng bàn tay đầy vuốt nhọn, xỏ xuyên qua ngực tên ma tu, moi luôn cả Thần Hồn của hắn ra ngoài.
"Đạo hữu, không, tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng." - Lão Thử sợ hãi van xin, hắn không ngờ con dê béo hắn đang theo dõi lại mạnh và hung ác như vậy, một lời không hợp liền giết chết hắn.
Tà Huyết không quan tâm đến lời van xin, hắn ném luôn thần hồn của gã ma tu vào miệng, nhai ngấu nghiến.
Rất nhanh thần hồn tan ra thành năng lượng và ký ức, bị Tà Huyết cắn nuốt hấp thu.
Bên trong đầu Tà Huyết hiện lên hình ảnh về một tổ chức gọi là Huyết Quan, một băng nhóm do mấy chục gã ma tu hợp thành, chuyên săn giết tu sĩ đơn độc.
"Hừm, có vẻ mình lại phải đổi mục tiêu rồi, tạm tha cho lũ cương thi, đi giết lũ Huyết Quan trước vậy." - Tà Huyết biến trở lại hình dạng ma nhân, lẩm bẩm thì thào.
Hắn lấy túi trữ vật của tên Lão Thử, sau đó quăng ra một quả cầu lửa, hủy thi diệt tích.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Tà Huyết lấy ra trận bàn truyền âm, dựa theo ký ức của Lão Thử, bắt đầu liên lạc với Huyết Quan.
"Đại bàng nghe rõ! Lão Thử ngươi gọi lại có chuyện gì không? Không phải ta đã bảo ngươi theo dõi con mồi sao?" - Âm thanh ồm ồm vang lên, có vẻ hắn ta đang không mấy vui vẻ.
"Dê béo đã ra khỏi thành, đi về phía nam, có lẽ là hướng tới Thiên Thi Môn." - Tà Huyết bắt chước giọng của kẻ theo dõi, bắt đầu báo cáo.
"Giọng của ngươi lạ vậy?" - Đột nhiên giọng nói phía bên kia trở nên lạnh lẽo trầm xuống.
"Là tiểu nhân bị đau họng, khụ khụ." - Tà Huyết giả vờ ho khan.
"Tôi có một quả táo! Đọc câu tiếp theo." - Kẻ ở đầu dây bên kia đọc một khẩu lệnh, Huyết Quan xác nhận thành viên bằng rất nhiều câu khẩu lệnh vô nghĩa.
"Tôi có một cây bút! Áp pồ pen!" - Tà Huyết liền tra tìm trong ký ức của Lão Thử mật khẩu.
"Hừ! Tốt lắm, tiếp tục theo dõi hắn, ta sẽ liên lạc lại sau." - Cao tầng Huyết Quan nói xong liền cắt đứt liên lạc.
"Hắc hắc, các ngươi xem ta là dê béo sao? Lần này ta sẽ cho các ngươi biết dê cũng có thể cắn người."
Tà Huyết đem trận bàn cất đi.
Tiếp tục di chuyển về phía nam, khi tới một khu rừng thì hắn dừng lại.
"Chỗ này có vẻ tốt đấy, thích hợp để xây vài cái mộ." - Tà Huyết lầm bầm, sau đó hắn bắt đầu xây dựng một ma trận máu, nhằm mục đích không cho lũ Huyết Quan kia chạy trốn.
Sau khi hắn bố trí xong thì trận bàn trong không gian di động cũng lóe sáng.
"Chim sẻ nghe rõ!"
"Lão Thử, con dê béo đi đến đâu rồi?" - Âm thanh ồm ồm lại vang lên.
"Dê béo đang ở Quỷ Vụ Lâm, có vẻ hắn muốn bắt vài con Quỷ Hồn." - Tà Huyết giả giọng trả lời.
"Khà, trời giúp chúng ta rồi, không ngờ con dê béo này lại tự tìm đường chết."
"Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, đừng để mất dấu vết, bọn ta sẽ tới ngay." - Âm thanh ồm ồm ra lệnh, sau đó hắn lại cắt đứt liên lạc.
"Lão Thử chỉ