Nói tới Diệp Viễn.
Anh được Liễu Huân và ông chủ nhà hàng mời vào một căn phòng riêng xa hoa và sang trọng.
Sau khi ngồi xuống, Liễu Huân lập tức xin lỗi.
“Đại sư Diệp, chuyện hôm nay đều là lỗi của tôi! Tôi xin lỗi anh”.
“Không sao!”
Diệp Viễn không phải là người bụng dạ hẹp hòi.
Anh không để bụng chuyện hôm nay là mấy.
Thấy Diệp Viễn không để ý, Liễu Huân cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này mới giới thiệu cho Diệp Viễn đôi chút về người bạn của mình.
“Đại sư Diệp, giới thiệu với anh một chút, đây là bạn tôi, cũng là ông chủ của nhà hàng này, Sở Vân Phi của nhà họ Sở ở Giang Bắc”.
“Chào anh Diệp!”, Sở Vân Phi vô cùng bĩnh tĩnh giơ tay ra trước mặt Diệp Viễn.
Đối với Diệp Viễn, Sở Vân Phi cũng không quan tâm là mấy, tuy trước đó Liễu Huân đã nói cho anh ta biết Diệp Viễn có khả năng chữa bệnh rất lợi hại, nhưng Sở Vân Phi thấy tính xác thực của câu chuyện này không cao.
Cũng bởi vì Diệp Viễn còn quá trẻ, hơn nữa anh còn là người giao hàng.
Một người giao hàng mà biết chữa bệnh, thậm chí kiến thức còn vượt xa Liễu Huân sinh ra trong gia đình có truyền thống y học, Sở Vân Phi cảm thấy khá nghi ngờ về điều này.
Nhưng e ngại mặt mũi của Liễu Huân nên anh ta vẫn bắt chuyện với Diệp Viễn.
Tất nhiên Diệp Viễn cũng nhìn thấy vẻ khinh thường thoáng qua trên mặt Sở Vân Phi.
Anh cũng không để ý, giơ tay ra bắt tay với Sở Vân Phi.
Chỉ là, khoảnh khắc Diệp Viễn nắm lấy tay anh ta.
Trong đầu anh bỗng nhiên xuất hiện những hình ảnh chợt lóe.
Trong cảnh tượng đó có Sở Vân Phi ngồi ở ghế sau của một chiếc Mercedes.
Khi đang chờ đèn đỏ ở một ngã tư đường.
Thì đột nhiên, một chiếc xe chở hàng lao vào xe Sở Vân Phi với tốc độ cực nhanh.
Hình ảnh đột ngột xuất hiện rồi lại nhanh chóng biến mất khiến Diệp Viễn sửng sốt.
“Chẳng lẽ đó chính là cách sử dụng bí thuật đoán trước may rủi của Quỷ Môn?”, Diệp Viễn đột nhiên nhận ra điều gì đó.
Truyền thừa của Quỷ Môn không chỉ có công pháp tu hành, y thuật của Quỷ Môn mà còn rất nhiều bí thuật thần kỳ khác.
Trong đó có bí thuật đoán trước may rủi.
Ba năm trước, khi Diệp Viễn có được truyền thừa của Quỷ Môn thì đã vô cùng hứng thú với bí thuật đoán trước may rủi này.
Nhưng anh nghiên cứu rất lâu vẫn không thể hiểu được, rốt cuộc mình phải sử dụng bí thuật đó như thế nào.
Mà vừa nãy anh chỉ mới bắt tay với Sở Vân Phi, thì trong đầu đã xuất hiện những cảnh tượng đó.
“Thì ra là vậy!”
“Anh Diệp? Anh làm sao thế?”
Diệp Viễn cứ nắm lấy tay mình mãi không buông