Thẩm Tư Phàm chủ động mở miệng giải thích.
“Những người này đều là nhân vật đại diện cho nhà giàu các nơi, cũng đến vì đại hội giao lưu lát nữa, đại hội giao lưu tổ chức hàng năm, những đồ vật bán trên đường phố bên ngoài kia chỉ là bán cho người bình thường, nằm trong quy mô nhỏ mà thôi.
Điểm nổi bật thật sự đều ở đại hội giao lưu lát nữa sẽ diễn ra”.
“Đến lúc đó, một vài người sẽ lấy ra bảo bối thật sự đáng giá trong tay mình ra đấu giá, nghe nói năm nay có rất nhiều đồ tốt xuất hiện, vì vậy mới hấp dẫn nhiều người tới”.
Diệp Viễn gật đầu, thật ra trong lòng cũng rất mong đợi lúc đó có thể mua được món đồ anh cần.
Lúc này đã gần hai giờ chiều.
Lâm Vãn Tình và một người người đàn ông hơn năm mươi tuổi mặc đồ Đường đi lên tầng hai.
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn ông già đó, Diệp Viễn liền phát hiện trên người ông ta khí thế bức người, tuyệt đối là một cao thủ.
“Các vị, bởi vì năm nay ở buổi đấu giá sẽ có rất nhiều bảo bối được đưa ra, hơn nữa người tham gia hôm nay quá nhiều, chúng tôi bất đắc dĩ chỉ có thể thay đổi địa điểm đấu giá!”
Tiếng nói ông già vừa dứt, mọi người bắt đầu bàn tán kịch liệt, giống như có chút không hài lòng với việc thay đổi địa điểm.
Đại hội giao lưu các năm trước đều được cử hành ở tửu lâu Thánh Thiên, bởi vì có khả năng Thiên Thập Nhất là trấn giữ cường giả điện Thiên Thánh, tất cả mọi người không cần lo lắng đến vấn đề an toàn.
Nhưng đột nhiên năm nay thay đổi địa điểm, điều này khiến một số người có hơi lo lắng.
“Các vị, không cần lo lắng vấn đề an toàn, tôi đã mời anh Hắc của quán trà Thánh Thiên, anh ta sẽ đồng hành cùng chúng ta, bảo vệ an toàn cho các vị”, Lâm Vãn Tình cũng mở miệng nói.
Lâm Vãn Tình vừa dứt lời thì thấy Thiên Thập Nhất đi xuống từ tầng ba, đứng bên cạnh Lâm Vãn Tình.
Có Thiên Thập Nhất đồng hành, lúc này mọi người mới yên tâm hơn một chút.
Mọi người nhanh chóng đi theo Lâm Vãn Tình rời khỏi quán trà Thánh Thiên, đi tới bờ sông.
Tại bến tàu bên bờ sông, một chuyến du thuyền sang trọng đã đỗ ở đó từ lâu.
“Các vị, buổi đấu giá hôm nay của chúng ta sẽ được cử hành trên du thuyền này!”
Nhìn qua một cách đơn giản, Diệp Viễn liền phát hiện, trên toàn bộ du thuyền đã sắp xếp xong rất nhiều nhân viên an ninh.
Có thể nói là đâu đâu cũng có trạm canh gác.
Cũng có rất nhiều cao