Đầu tiên, nhà họ Hứa bắt đầu thâu tóm những gia tộc nhỏ ở Sở Châu.
Sau đó, cả đại ca thế giới ngầm ở Giang Bắc là Lưu Hoành cũng chủ động cúi đầu trước nhà họ Hứa.
Vài ngày gần đây, nghe đồn nhà họ Hứa lại muốn ra tay với một vài gia tộc lớn ở Sở Châu.
Điều đó đang khiến lòng người toàn bộ Sở Châu chìm vào hoang mang sợ hãi, ai cũng cảm thấy bất an.
“Hai người này là ai vậy? Sao lại khiến nhiều tay đấm của nhà họ Hứa phải ra tay như thế?"
“Ai mà biết được, chắc là đắc tội với người nhà họ Hứa rồi!”
“Hai người này cũng to gan thật đấy, chọc ai không chọc, lại đi trêu vào nhà họ Hứa đang sáng như mặt trời ban trưa thế này!”
Người đi đường xung quanh bàn luận vô cùng khí thế.
“Cút đi hết cho tao!”
Lúc này, sau lưng đám người đó có tiếng hét đầy tức giận vang lên.
Mọi người nghe thấy giọng nói đó thì lập tức sỡ hãi nhường lại chỗ trống.
Đám đông tản ra, họ trông thấy một thanh niên mặt mũi bầm dập cùng với bốn tên da trắng cơ thể đầy vạm vỡ đi tới.
Tất nhiên Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình cũng nhận ra người này, đó chính là kẻ đã bị Sở Vân Phi trên máy bay, tên Hứa Mặc.
“Không ngờ lại là cậu Hứa".
Nhìn thấy Hứa Mặc tím tái hết cả mặt, khá nhiều người ở đó nhận ra anh ta.
Hứa Mặc đến gần, dùng ánh mắt vô cùng độc ác nhìn Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình.
Như thể đang muốn dùng ánh mắt trực tiếp giết chết hai người.
Trước đó là bị đánh ngay trên máy bay, sau đó lại bị ném ra khỏi máy bay khiến Anderson vô cùng tức giận.
Khi họ về đến Sở Châu, Anderson đã kể lại chuyện này cho nhà họ Hứa.
Vì Anderson là một vị khách cực kỳ quan trọng của nhà họ Hứa, nên gia đình họ cũng vô cùng tức giận, hung hăng cho Hứa Mặc một trận.
Cuối cùng lại giao cho Hứa Mặc trách nhiệm tìm kiếm đám Diệp Viễn và mang về để xin lỗi Anderson.
Lâm Vãn Tình nhìn thấy bọn họ có nhiều người như thế nhưng trong lòng không hề có chút sợ hãi nào, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.
“Các người muốn làm cái gì?”
“Muốn làm cái gì hả? Mẹ nó mày hỏi bố mày muốn làm gì ấy hả?”, Hứa Mặc dùng chất giọng đầy oán độc quát.
“Chúng mày, chặt đứt tay chân thằng chó đó rồi bắt con gái điếm thối tha