Thì ra lúc Kẻ Phá Mộng đi chấp hành nhiệm vụ trong khu vực của mình, những Kẻ Phá Mộng khác có thể tới chỗ tivi trong biệt thự để quan sát được nhất cử nhất động của bọn họ, giống như xem chương trình truyền hình vậy.“Con bà nó, thế mấy người có nhìn lén tôi tắm không đấy!”A Khải bỗng nhiên che ngực lại, rất giống gái nhà lành bị sàm sỡ.Mọi người...“Yên tâm đi, hình ảnh trong tivi không phải thứ mà chúng tôi có thể quyết định được.” Phạm Hoàn giải thích với vẻ bất đắc dĩ.“Được rồi, đội trưởng, vậy lúc mọi người về thế giới thực thì làm sao để liên lạc với nhau đây?” Lữ Thanh vội dời trọng tâm câu chuyện đi.“Ha ha, giờ internet phát triển mạnh như thế mà còn sợ không tìm được nhau sao? Khu thứ ba chúng ta có nhóm chat rồi, tôi sẽ viết mã nhóm lên tay mọi người.
Ngủ dậy rồi thêm vào nhóm là được.”Nói xong, Từ Chân lấy bút ra, viết một dãy số ở trên tay hai người: 256821343.Từ Chân viết xong thì liếc nhìn đồng hồ trên tường của biệt thự rồi nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, sắp 6 giờ rồi, chúng ta sắp bị Không Gian truyền tống về hiện thực đấy.
Hẹn mai gặp lại mọi người sau!”Sau khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên sáu lần, mọi người từ từ biến mất khỏi biệt thự.Khi Lữ Thanh mở mắt ra thì đã nằm ở trên giường rồi.
Hắn vói mò tìm điện thoại rồi mở ra xem, bây giờ đúng là 6 giờ sáng.
Điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là ở bên gối lại có một xấp tiền mặt lẳng lặng đặt ở đó.“1, 2, 3, 4...”Có đến khoảng mười nghìn đồng liền! Đếm xong tiền, hắn giơ bàn tay ra xem, ngơ ngác nhìn dãy số trong lòng bàn tay: Hắn đã hy vọng tất cả mọi chuyện chỉ là một giấc mơ! Nhưng cuối cùng hắn đành chán nản vò tóc, sau đó đi đăng ký nick rồi xin vào nhóm chat.Tít tít tít, nhắc nhở của hệ thống: Bạn đã thông qua chứng nhận của quản trị viên, chào mừng bạn tham gia vào nhóm chat “Khu thứ ba”.“Đội viên trí giả” đã gia nhập nhóm.Chỉ lát sau, trong nhóm đã có người nhắn tin: Hoan nghênh!Lữ Thanh nhanh chóng gõ chữ trả lời lại: Chào mọi người, tôi là Lữ Thanh.
Tôi sẽ sửa biệt danh lại một chút.Sau đó hắn cầm máy bấm gọi cho A Khải, đợi hơn mười giây bên kia mới bấm nghe: “Alo...!Anh Thanh, mới sáng ra, có để người ta ngủ ngon giấc không hả.”“Mày là lợn à? Trải qua những việc như thế kia mà lúc về vẫn còn ngủ được á? Mau tỉnh lại để vào nhóm chat đi.”“Biết rồi...”Nghề nghiệp của Lữ Thanh là nhà thiết kế, giờ vào làm việc của công ty hắn khá muộn, bình thường 8 giờ