Không chỉ Lữ Thanh, mấy người khác cũng có cảm nhận tương tự.
Loại cảm giác này...!rất giống với điềm báo lệ quỷ sắp xuất hiện!“Sao vậy? Có phải do đi đường quá mệt mỏi không? Sao sắc mặt của các đồng chí lại đột nhiên khó coi thế?” Tiền Vệ Quốc quay đầu lại thì thấy đám người Lữ Thanh đứng ở cửa mãi không chịu tiến vào, ông lấy làm thắc mắc.“À, không có việc gì, không có việc gì.
Trưởng thôn, ông có thể chuẩn bị chút nước cho chúng tôi không? Chắc là mọi người đi đường xa dưới nắng nóng gay gắt nên giờ bị cảm nắng ấy mà.” Lữ Thanh nhanh chóng lấy lại tinh thần.“Đương nhiên không thành vấn đề, đến đây nào, mọi người vào phòng ngồi đi, khách sáo đứng hết ở ngoài cửa làm gì.”Lữ Thanh gật đầu với mọi người, làm người thứ nhất đi vào nhà trưởng thôn.
Những người khác thấy thế cũng nối ghép đi theo.
Sau khi vào nhà trưởng thôn, luống khí âm u lạnh lẽo kia cũng nhanh chóng biến mất.Tuy Tiền Vệ Quốc cảm thấy mấy người này có gì đó không đúng lắm, nhưng nghĩ lại, có thể là do dân thành phố nên yếu ớt nên ông cũng không để trong lòng nữa.
Ông ta quay vào gọi người ở trong phòng: “Bà nó ơi, người của chính phủ tới nhà chúng ta này! Nấu cơm xong chưa?”“Xong rồi đây! Ông mời các đồng chí ngồi nghỉ ngơi một lát đi!” Ngửi thấy mùi thức ăn truyền ra từ trong phòng, nhưng mọi người đều không muốn ăn chút nào, vì trong đầu họ đều đang nghĩ về luồng hơi lạnh đáng sợ vừa rồi.“Các đồng chí ngồi đây nghỉ đã nhé, để tôi đi lấy nước.”Sau khi Tiền Vệ Quốc rời đi, Hàng Quang căng thẳng hỏi Lữ Thanh: “Anh Thanh, luồng khí lạnh vừa rồi...!là lệ quỷ sao?”Lý Văn Kiều vỗ bộ ngực khủng của mình, nói với vẻ sợ hãi: “Làm tôi sợ muốn chết.
Có phải cái nhà này có quỷ không vậy?”Dương Đình cũng gật đầu tán thành: “Anh Thanh, xem ra nhà trưởng thôn có manh mối gì đó!”Lữ Thanh: “Không sai, đây chính là gợi ý.
Xem ra tân nương chết oan có quan hệ trực tiếp với nhà trưởng thôn.
Chúng ta có thể bắt tay vào điều tra từ đây.
Hiện tại mọi người đừng nên nóng vội mà hãy hành sự tùy theo hoàn cảnh.”Đôi vợ chồng kia thì do đây là nhiệm vụ lần đầu, nên chỉ ngồi một bên lắng nghe phân tích của những người khác chứ không nói chen vào.“Cơm đã nấu xong rồi! Mọi người cùng qua đây dùng cơm đi!” Lý Tố bưng đồ ăn ra mời mọi người tới phòng khách.Có thể thấy trưởng thôn vì quan tâm tới mọi người mà tốn không ít tâm tư.
Trên bàn đặt hơn mười món, có món kho có xào, có cá có thịt.
Vì để cho mọi người ăn uống thoải mái, Tiền Vệ Quốc đã phải hạ quyết tâm làm thịt toàn bộ gà mái quý giá trong nhà để hầm