“Ma ma, A Ngưng muốn xuống dưới.”
“Hảo a,” Hà ma ma đi qua, một phen liền đem Thẩm Thanh Từ ôm xuống dưới.
Thẩm Thanh Từ một tay lôi kéo bà đi đến viện của Thẩm Thanh Dung.
Mà Thẩm Văn Hạo đứng ở một bên lúc này không khỏi bày ra vẻ mặt bi thương, trái tim nhỏ cũng cảm thấy thật đau xót.
Hắn một cái người lớn như vậy đứng ở đây a, như thế nào A Ngưng lại không nhìn đến hắn.
Chẳng lẽ ở trong lòng của nàng, hắn liền không có cảm giác tồn tại.
Cha xếp ở vị trí thứ nhất, tỷ tỷ xếp thứ hai, ma ma thứ ba, như vậy người ca ca là hắn xếp ở vị trí nào đây?
Thẩm Thanh Từ cường ngạnh lôi kéo Hà ma ma đi về trước, nàng chân nhỏ chạy thật nhanh, chẳng mấy chốc liền trực tiếp tiến đến viện của Thẩm Thanh Dung.
“Tỷ nhi tới a.” Tần ma ma thấy Thẩm Thanh Từ đến liền vội vàng vén mành lên, cũng là phân phó nha đầu đang đứng ở một bên.
"Ngươi đi mang điểm tâm tỷ nhi nhà ta thích ăn nhất đến đây a."
Nha đầu kia cũng không có dám trì hoãn, liền chạy đến phòng bếp lấy điểm tâm.
Hiện tại trong phủ thật an tĩnh, đương nhiên cũng không có nhiều sự tình thị phi.
Phòng bếp hiện tại cũng không làm đồ ăn cho Thẩm gia bên kia nữa.
Trong phủ giờ cũng chỉ có mấy vị chủ tử, điểm tâm lúc nào cũng có sẵn, chỉ cần bọn họ đi qua lấy là được, càng không cần cùng người Thẩm gia bên kia quay vòng.
Chủ tử bây giờ đều còn nhỏ, không có những nhóm tiện nhân nghĩ muốn bò lên giường chủ tử, càng không có nhóm di nương tranh dành tình cảm.
Cho nên ở Tướng quân phủ làm việc hiện tại quả thực là rất thoải mái.
Trong phủ tốt như vậy, nếu ai dám sinh sự một chút, đừng nói là chủ tử, chính là người hầu, nha hoàn bọn họ đều muốn mang hắn đi lột da.
“Tỷ tỷ……”
Thẩm Thanh Từ vừa đi vào, đã ngửi thấy một mùi hương hoa mai nhàn nhạt, mát lạnh thanh nhã, làm như chân chính mai hương vẫn dính khâm nhiễm tay áo, oanh thân vòng thể, mấy ngày không dứt.
Thẩm Thanh Từ đối với chế hương thuật của chính mình từ trước đến nay đều thập phần tự tin.
Đương nhiên từ khi có duyên với Lâu gia hương điển càng thêm phần xác định.
Đặc biệt hương do nàng hiện tại chế thành là Lâu gia cổ hương, những mùi hương bên ngoài tuy rằng có phần giống nhưng không thể nào so sánh với.
Giống như là mai hương trên người đại tỷ, một viên hương hoàn có thể lưu hương đến một tháng.
Thẩm Thanh Dung vừa mới buông quyển sách trên tay xuống, liền thấy Thẩm Thanh Từ chạy tới.
Nàng vội vàng dang tay đón lấy thân thể bé nhỏ của muội muội.
"Như thế nào, sao lại chạy nhanh đến như vậy?"
Nàng cầm khăn xoa xoa mồ hôi trên trán muội muội, nàng thật đúng là đem Thẩm Thanh Từ xem như nữ nhi mà dưỡng.
Nàng lớn hơn năm tuổi so với Thẩm Thanh Từ, tự nhiên trách nhiệm giáo dưỡng muội muội đều đặt ở trên người nàng.
"Tỷ tỷ, chúng ta đi ra ngoài chơi được không?"
Thẩm Thanh Từ lôi kéo ngón tay của Thẩm Thanh Dung.
"Chúng ta đi dạo hội chùa đi, nghe nói ở đó có nhiều đồ vật chơi thật vui a."
“Di, ta như thế nào là quên mất?” Tần ma ma lúc này cũng mới là nghĩ tới.
"Mấy ngày tới không phải là tới ngày hội dâng hương sao? Tỷ nhi nhà chúng ta cũng đã trưởng thành, cũng phải nên quyên thêm tiền dầu mè mới được."
“Đúng vậy,” Hà ma ma cũng là vuốt đầu tóc mềm mại của Thẩm Thanh Từ.
“Trong nhà cũng chỉ có đại tỷ nhi tuổi tác lớn hơn một ít.
Xác thực là nên đi thành tâm bái phật một chuyến.
Người xem dạo gần đây những sự tình phát sinh trong phủ, thật đúng là làm tâm tình mọi người không yên."
Thẩm Thanh Dung nghe hai cái ma ma nói như thế, cũng là cảm giác giống như mình phải đi vào lúc này.
Vậy cũng tốt, nàng liền mang theo A Ngưng đi.
A Ngưng từ lúc được cha mang về vẫn luôn ở trong phủ, chưa từng được ra ngoài chơi.
Mà Thẩm Văn Hạo vừa nghe Thẩm Thanh Dung muốn mang Thẩm Thanh Từ đi ra ngoài dâng hương, cũng là đi dạo hội chùa một lát, liền vỗ ngực chính mình, nói muốn đi cùng để che chở cho hai cái muội muội.
Hơn nữa một ngày kia hội chùa dâng hương vốn có rất nhiều người, đương nhiên phần lớn đều là những nhà huân quý trọng kinh cũng đi.
Có các công tử quý nữ của các nhà quyền quý, cũng có người vì muốn kết thân nhà huân quý nên cũng đến.
Ngoài ra còn không ít dân chúng trong thành.
Nhiều người như vậy hắn sao có thể an tâm để hai cái muội muội tự đi chứ.
Hài tử Thẩm gia bây giờ còn nhỏ, cho nên cũng không phải vì kết thân mà đến.
Bọn họ chỉ đơn thuần là đi dâng hương hơn nữa A Ngưng xác thực ra chưa bao giờ ra cửa, tiểu hài tử cũng là tò mò về thế giới bên ngoài.
Vậy nên nhân cơ hội này hảo hảo này mang các nàng ra ngoài chơi.
Thẩm Văn Hạo đáp ứng rồi, như vậy những người khác cũng đều không có ý gì phản