Đương nhiên những việc này bản thân nàng không để bụng, dù sao lại không phải là chuyện liên quan đến nàng.
Nhưng chính là cứ có một đống người ở ngay trước mặt, cơ hồ mỗi ngày đều là lải nhải.
Tỷ như ngày này tháng này, trong một ngày lễ chùa dâng hương náo nhiệt, một cô gái trẻ không biết sao lại rời đi, sau đó cùng hạ nhân đi lạc.
Rồi sau đó trời xui đất khiến thế nào lại cứu được Tuấn vương phi, từ đó tiền đồ vô lượng.
Cứ như vậy nói thật nhiều năm, chờ đến sau khi Diêu Linh Lung được gả đi chuyện này mới dần dần phai nhạt, đương nhiên những cái đó nàng không nhớ kỹ cũng bị người ta nói nhiều đến mức phải nhớ kỹ.
Liền tỷ như, kỳ thật chuyện này phát sinh ở trong ngày lễ dâng hương ở dưới chân núi, cách hôm nay ba ngày.
Thật mệt cho nàng mấy hôm trước còn nhớ cha nên mới cố ý hỏi Hà ma ma thời gian.
Nàng còn đang ngẫm không biết mình đã đem chuyện gì quên mất.
Xem đi, thật đúng chính là đại sự.
Cơ hội tốt như vậy nàng đương nhiên là nghĩ đến tỷ tỷ.
Nàng muốn để tỷ tỷ cứu Tuấn vương phi, trở thành ân nhân cứu mạng của Tuấn vương phí.
Hơn nữa đại ca từ nhỏ đã có quan hệ tốt với tiểu Tuấn vương, kia còn có thể kém sao?
Kỳ thật nàng thật sự không có nghĩ tới để tiểu Tuấn vương trở thành tỷ phu của mình.
Rốt cuộc thân phận của tiểu Tuấn vương còn đó, không phải là người các nàng có thể với tới được.
Dù sao Tuấn vương phủ cũng là hoàng thân quốc thích.
Nàng không cho là do tỷ tỷ của chính mình không tốt, chỉ là lấy thân phận của bọn họ, nếu gả đến Tuấn vương phủ, nàng còn sợ tỷ tỷ của mình sẽ phải chịu ủy khuất đâu.
Thật ra nàng chỉ nghĩ giúp tỷ tỷ tìm được một người giống với người Diêu Linh Lung đời trước gả là được.
Sau đó nàng lại làm cho tỷ tỷ một cái thập lý hồng trang.
Đời này cha cùng đại ca đều là hảo hảo nói, sẽ luôn là chỗ dựa cho đại tỷ, cho nên đại tỷ phu tương lai của nàng tuyệt đối cũng sẽ không dám khinh nhục đại tỷ của nàng.
Sự tình chính là như thế định rồi, nàng nhất định phải đem cơ hội lần này nắm chắc trong tay.
Nàng phải để đại tỷ từ nhỏ liền bắt đầu đi trên một con đường tốt, không để đại tỷ phải đi bất luận một con đường vòng nào, tránh cho cuối cùng lại bị hủy hoại cả một đời.
Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh.
Trong ba ngày này, Thẩm Thanh Từ mỗi ngày đều là cong con mắt cười.
Mọi người đều có thể cảm giác được nàng rất vui vẻ.
Chỉ cần là nàng cao hứng, toàn bộ người trong phủ cũng sẽ đều là vui vẻ mà muốn cười theo.
Thẩm Thanh Dung bế Thẩm Thanh Từ lên trên xe ngựa, lại cẩn thận đắp một cái chăn mỏng lên chân của muội muội mình.
Sau đó nàng chính mình cũng ngồi lên xe ngựa.
Mặt sau xe ngựa có ba cái bà tử đi theo, còn có mấy cái nha đầu.
Phía trước cũng là thật nhiều hộ vệ.
Tướng quân phủ cái khác không nói, chính là hộ vệ tuyệt đối là đứng đầu.
Kỳ thật Thẩm Thanh Dung cũng là thật lâu rồi chưa ra khỏi phủ.
Nàng cũng là cô nương bình thường cửa lớn không ra, cửa sau không lui tới.
Thời điểm ngày thường, cũng không có người đối với nàng đưa thiệp.
Rốt cuộc nàng đã có mười năm mang thân phận thứ nữ.
Tuy hiện tại đã trở thành đích nữ, chính là thanh danh còn chưa có được truyền ra bên ngoài, cho nên nàng nếu muốn đặt chân vào cái vòng tròn quý nữa kia, xác thực là không dễ dàng.
Những quý nữ trong kinh này, trên mặt thì xưng tỷ kêu muội nghe thật ngọt, ai biết bên trong lại che dấu không ít ý xấu đâu.
Cho nên mới nói, thiên hạ của nam nhân không yên ổn, nhưng thế giới của nữ nhân chưa chắc đã hoà bình.
Vòng tròn quý nữ trong kinh Thẩm Thanh Từ nhất định là phải đánh đi vào.
Đương nhiên nàng cũng muốn tỷ tỷ đi vào.
Về sau nàng còn muốn kiếm thật nhiều bạc đâu.
Mà bạc từ đâu tới, chẳng phải là từ những quý nữ đó sao? Cho nên vì đại nghiệp kiếm bạc, tỷ tỷ cũng phải hy sinh thân mình một chút, bỏ đi tính cách ngăn mình với thế nhân.
Xe ngựa đi thập phần nhanh, trên đường cũng là một đường an tĩnh bình an.
Trên đường đi bọn họ cũng gặp vài chiếc xe ngựa cùng đường.
Cũng không biết là người của nhà nào, nhưng nhìn từ xe cũng có thể thấy, người tới hôm nay cũng đều là những người không phú thì quý ở trong kinh.
Thẩm Thanh Dung vẫn luôn là ôm muội muội, lại là giúp nàng chỉnh lý lại búi tóc ở trên đầu.
“Nhớ không được chạy loạn, nhất định phải đi theo tỷ tỷ.”
Dọc theo đường đi, Thẩm Thanh Dung không ngừng dặn dò muội muội.
Nàng thật sự lo lắng muội muội thật sự chạy loạn, tìm không thấy người thì phải làm sao giờ? Lần trước bị thương kém chút nữa