Chuyện mà Tống Hoành lo lắng nhất đã xảy ra.
Đó chính là Tô Đường đã yêu cảm giác trở thành nam nhân, không định giao trả thân xác lại cho hắn.
Tống Hoành trơ mắt nhìn Tô Đường dùng thân thể hắn tiêu diêu tự tại, còn chính mình, lại bị cái gọi là "kinh nguyệt" gì đó tra tấn đến sứt đầu mẻ trán.
Trước khi ngủ Tống Hoành học bộ dạng của Tô Đường lúc trước cầu nguyện "Ta muốn làm một nam nhân ta muốn làm một nam nhân", nhưng mà ông trời cho lời nguyện cầu của Tô Đường linh nghiệm, Tô Đường thành công biến thành nam nhân, còn lời nguyện cầu của Tống Hoành không ai phản ứng, ngày hôm sau vẫn tỉnh lại trong thân thể Tô Đường.
Tống Hoành gấp đến độ dậm chân, nghĩ hết tất cả các loại biện pháp muốn đổi trở về, hắn bắt được lão đạo sĩ lúc xưa giúp hắn đến thế giới hiện đại tìm Tô Đường, lão đạo sĩ bấm ngón tính toán, quả thực tìm được biện pháp giúp hắn trở về.
Tô Đường vốn đang dùng thân thể của Tống Hoành vô cùng thuận lợi, vừa nghe thấy Tống Hoành đã tìm được biện pháp đổi trở lại, lập tức bắt lấy góc áo của Tống Hoành cầu xin: "Hoàng Thượng, cho ta mượn thân thể của ngươi chơi thêm hai ngày nữa được không. Xin ngươi, xin ngươi."
Tống Hoành nghe được chữ "chơi" kia lông mi nhảy lên, giống như liên tưởng đến hình ảnh Tô Đường tùy tiện đùa bỡn thân thể hắn, sợ run cả người, lập tức không nể mặt cự tuyệt: "Không được, phải lập tức đổi trở về."
Miệng Tô Đường dựng đứng lên.
Lão đạo sĩ vân vê bộ râu, trình bày với hai người biện pháp để hoán đổi trở về ——
Muốn một lần quay về làm nam ( nữ ) nhân? Âm dương trao đổi bổ sung, nhị vị chỉ cần động phòng một lần liền được, khi đó tinh khí tụ hội, thần hồn tự nhiên sẽ quay về.
"Thế nào? Có phải rất đơn giản hay không?" Lão đạo sĩ xoa xoa tay, cực kỳ hứng thú hỏi.
Tống Hoành: ". . . . . . . . . . . . . . . . . ."
Tô Đường: ". . . . . . . . . . . . . . . . . ."
Tô Đường cảm thấy có thể mình cả đời phải làm nam nhân.
Bởi vì mặc kệ Tống Hoành như thế nào, nàng, trước mắt làm một gã nam nhân giả thay đổi giữa chừng, đối với loại chuyện động phòng này, tuyệt đối không thể cứng lên nổi.
Trời đất của Tống Hoành đều đổ sụp xuống.
Cho nên nói, nếu muốn quay về làm nam nhân, biện pháp chính là tiếp tục làm nữ nhân, sau đó. . . . . . bị Tô Đường đang chiếm lấy thân thể hắn kia. . . . . .?
Thế này còn không bằng trực tiếp giết hắn!
"Không còn biện pháp nào khác sao?" Tống Hoành nắm lấy vạt áo của lão đạo sĩ, khàn giọng chất vấn. Đáng tiếc bây giờ hắn đang dùng chính là thân thể của Tô Đường, Tô Đường người đẹp giọng ngọt khí chất yêu kiều, Tống Hoành khàn giọng chất vấn nghe cứ như là đang làm nũng.
Tô Đường ở một bên không khỏi cảm thán chính mình làm sao có thể ngọt như vậy.
Lão đạo sĩ nơm nớp lo sợ lắc đầu, hơn nữa còn tỏ vẻ cho dù giết hắn, hắn cũng chỉ có một cách này thôi.
Tống Hoành buông vạt áo lão đạo sĩ ra, cả người như bị lột da rút gân xụi lơ xuống, suốt một ngày không ăn cơm.
Tô Đường nhìn thấy bộ dạng tuyệt vọng của Tống Hoành cũng không vui nổi.
Đến nổi như vậy sao? Không muốn bị nàng xx như vậy, làm giống như nàng muốn … lắm không bằng, nàng… nàng căn bản đối với hắn không cứng lên nổi nha, hừ!
Vì thế một ngày cứ quỷ dị như vậy mà qua đi.
Tống Hoành rốt cuộc đã kết thúc những ngày mỗi lần thay băng vệ sinh đều lo lắng có khi nào mình ra máu quá nhiều mà chết không, sau đó lạnh lùng chứng kiến Tô Đường dùng thân thể hắn tiêu diêu tự tại.
Tô Đường dính trên giường không muốn ngự triều sớm?
Hắn nhịn.
Tô Đường không biết phê tấu chương?
Hắn giúp nàng phê.
Tô Đường đùa bỡn thân thể hắn, bại hoại thanh danh thẳng nam của hắn?
Chuyện này đặc biệt quá đáng!
Tô Đường tuy nói làm nam nhân vài ngày, nhưng thật ra nội tâm vẫn là một nữ nhân, che dấu không được thiên tính làm nữ tử nghiệp dư, mỗi ngày buổi sáng soi gương đều phải oán giận kiểu dáng long bào của Tống Hoành quá ít màu sắc, quá đơn điệu, không đẹp một chút nào, nhất là lúc nhìn thấy phủ Nội Vụ lại may cho Hoàng hậu mấy bộ xiêm y xinh đẹp, thật sự vô cùng thèm thuồng.
Đáng tiếc mấy bộ xiêm y kia Tống Hoành một bộ cũng không mặc, làm một tên nam nhân, bây giờ mỗi ngày đều bắt hắn mặc nữ trang đã là cực hạn, chẳng lẽ còn muốn hắn mỗi ngày trang điểm lộng lẫy xinh đẹp? Tống Hoành là người đầu tiên không tha thứ cho chính mình.
Một ngày, Tống Hoành làm "Hoàng hậu", theo lệ tới ngày đến Từ Ninh cung thỉnh an thái hậu, Tô Đường trở lại Thục Kì cung của mình, lấy mấy bộ xiêm y nàng thèm thuồng đã lâu ra.
Váy áo đẹp như vậy mà không mặc lên người quả thực là một loại tra tấn, Tô Đường đang cầm quần áo mới lo trái nghĩ phải, rốt cuộc bảo cung nhân trong phòng lui ra, giống như kẻ trộm, mặc nữ trang vào.
Quần áo phủ Nội Vụ may cho nàng mặc lên thân thể Tống Hoành quả nhiên là bị chật, nhưng cũng không đến nổi, Tô Đường mặc nữ trang soi soi gương, lại cảm thấy gương mặt nam nhân của Tống Hoành trong gương rất chướng mắt, vì thế tìm son và kẻ mắt, trang điểm vô cùng tinh xảo.
Tô Đường trang điểm xong, nhìn gương mặt trong gương, kinh diễm.
Không nghĩ tới tướng mạo của Hoàng Thượng, trang điểm thành nữ nhân, mà lại cũng khuynh quốc khuynh thành.
Tô Đường một mình, vui vẻ mà cầm tà váy xoay quanh phòng như khiêu vũ, tự mình thưởng thức say mê.
Bên kia, hai người Tống Hoành cùng thái hậu, đang trên đường đi đến Thục Kì cung.
Thái hậu hôm nay không vui lắm, bởi vì cảm thấy con dâu đến thỉnh an không có dịu dàng đáng yên như trước kia, lại có chút giống như đứa con hư kia của bà, mặt mày cứng nhắc, bộ dáng lên mặt.
Cung nữ nói Hoàng Thượng một mực ở trong Tẩm điện của Thục Kì cung, cũng không biết đang làm cái gì, không cần người hầu hạ.
Thái hậu cùng Tống Hoành cùng nhau đứng trước cửa Tẩm điện của Thục Kì cung.
Lí Đức Toàn liếc nhìn tiểu thái giám canh trước cửa, tiểu thái giám liền quy củ mà mở cửa ra.
Tống Hoành đỡ thái hậu đi vào