Tiệc sinh nhật của Nhất phẩm Trấn Quốc tướng quân phu nhân Thái thị, huân quý phủ đệ nửa cái kinh thành đều tới chúc mừng, rốt cuộc nhìn khắp toàn bộ Lễ Triều, trừ bỏ nữ nhân hoàng gia, Thái thị được xem là vị cáo mệnh phu nhân cao quý nhất.
Rốt cuộc không được mấy người phụ nhân có tạo hóa như nàng, phụ thân là tước vị Quận vương, lãnh trọng trách nhất trong các trọng trách - Hộ Bộ thượng thư, huynh trưởng cũng vào triều làm quan, thời trẻ gả đi càng được quân công hiển hách của trượng phu đưa lên mây xanh, khiến cho nàng không tới 40 đứng trong hàng ngũ mười đại nhất phẩm cáo mệnh của triều đại, nhi nữ song toàn, nữ nhi nàng nuông chiều lớn lên còn vào cung làm quý phi, thật sự là một người toàn phúc khiến người ta nhìn mà hâm mộ.
Trong cung đã sớm truyền đến tin tức, nói hôm yến tiệc sinh nhật của tướng quân phu nhân, quý phi nương nương sẽ đích thân tới, bởi vậy tôi tớ Tạ gia trước đó hai ngày liền làm tốt chuẩn bị nghênh đón quý phi nương nương.
Tạ Khuynh lấy cớ sợ ngày sinh nhật khách khứa quá nhiều, tạo thành hỗn loạn, hướng Cao Tấn xin được hồi tướng quân phủ sớm một ngày.
Nhưng trước đó nàng không biết Cao Tấn sẽ cùng nàng trở về, thời điểm ngồi trên long xa, đối Khương ma ma đưa mắt ra hiệu, để Khương ma ma ra lùi về sau liền phái người ra roi thúc ngựa về tướng quân phủ báo tin trước.
Trong xe ngựa quy cách xa hoa của quý phi, Cao Tấn tự nhiên ngồi ở chủ vị phía trên, Tạ Khuynh chỉ có thể ngồi ở một bên.
Tuy là bị đoạt chủ vị, trong lòng Tạ Khuynh giờ phút này vẫn là thật cao hứng, rốt cuộc bị nhốt ở trong cung đã hơn một năm, khó có được cơ hội ra cung, tự nhiên nhảy nhót không thôi.
Ra cung không bao lâu, Tạ Khuynh liền nhịn không được đem mành xe ngựa xốc lên một góc, xuyên thấu qua biên phùng hướng trên đường nhìn lại.
【 Khương ma ma nói, từ cửa chính phía nam hoàng cung đi ra tới chính là phố Trường An. 】
【 chính là nơi này sao? 】
【 quả nhiên so với trấn nhỏ biên quan giàu có và đông đúc phồn hoa nhiều. 】
【 ủa mà sao trên đường không có ai hết vậy? 】
Tạ Khuynh đang nhìn ngoài xe, Cao Tấn đang nhìn Tạ Khuynh, nghe đến đó, không nhịn được nói:
“Hôm nay quý phi về nhà thăm viếng, trước đó hai ngày Kinh Triệu Phủ đã dọn dẹp qua, Trường An phố không có người, có cái gì đẹp.”
Tạ Khuynh quay đầu nhìn về phía Cao Tấn, khó hiểu hỏi:
“Vì sao phải dọn dẹp người?”
Cao Tấn nói:
“Bá tánh vây xem quá nhiều thì ngư long hỗn tạp, ai biết bên trong có trà trộn mấy tên thích khách hay không?”
Tạ Khuynh hiểu rõ gật gật đầu:
【 nguyên lai là vì phòng thích khách. 】
【 chỉ bằng thân thủ của ta, kẻ xui xẻo sẽ là thích khách kia. 】
Cao Tấn cười lạnh, dứt khoát xốc màn xe, dán mình lên sau lưng Tạ Khuynh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, dùng cằm tùy tiện chỉ chỉ lên nóc nhà cắm lá cờ đủ mọi màu sắc, nói:
“Ngươi khi còn nhỏ đã từng đi qua tinh kỳ phường chưa?”
Sau khi Cao Tấn nói bên tai Tạ Khuynh, Tạ Khuynh chỉ cảm thấy trên vai trầm xuống, Cao Tấn dứt khoát đem cằm gác lên vai nàng.
【 tinh kỳ phường hình như đã từng nghe qua, là cái gì? 】
【 Tạ Nhiễm cùng cẩu hoàng đế đều là tại kinh thành lớn lên, ta mà nói sai cái gì, sẽ chọc cẩu hoàng đế hoài nghi đi. 】
【 phương pháp tốt nhất, vẫn là đừng nhìn. 】
Tạ Khuynh nhanh chóng đem màn xe kéo lại, đem Cao Tấn đẩy ngồi trở lại chủ vị, hờn dỗi uốn éo:
“Rõ như ban ngày, bệ hạ tự trọng chút.”
Cao Tấn trong lòng biết rõ ràng, cũng không vạch trần nàng, nói:
“Ngươi khẳng định không đi qua đi? Nơi đó chính là địa phương chơi vui nhất kinh thành, cái gì cũng có. Chính là ngư long hỗn tạp, không phải tiểu thư đứng đắn có thể đi.”
Tạ Khuynh vừa nghe, có hứng thú:
“Nơi đó có cái gì thú vị?”
“Ừm, đồ chơi mới mẻ khắp ngũ hồ tứ hải chỗ đó đều có, còn có người phiên bang dị tộc ở nơi đó làm buôn bán, thương nhân bán thảm Ba Tư trước quầy hàng sẽ đặt một cái ấm sành lớn, ngươi biết để làm gì không?” Cao Tấn bán nổi lên cái nút.
Tạ Khuynh lắc đầu, Cao Tấn để sát vào bên tai nàng, bộ dáng thần bí hề hề gợi lên tò mò của Tạ Khuynh, chờ nàng sắp hết kiên nhẫn, Cao Tấn mới chậm rãi nói một chữ:
“Xà.”
Ánh mắt tò mò của Tạ Khuynh lập tức ảm đạm xuống:
【 giời, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói cái gì. 】
【 dăm ba con xà, có cái gì hiếm lạ. 】
【 không đúng, ta không hiếm lạ, Tạ Nhiễm khẳng định cảm thấy hiếm lạ nha! 】
Nghĩ đến đây, Tạ Khuynh bỗng nhiên chậm nửa nhịp hít hà một hơi, làm ra bộ dáng kinh hoảng thất thố, cũng phối hợp động tác bưng kín miệng mình, như bị xà dọa đến, khoa trương nói:
“Thế nhưng là xà? Thật đáng sợ!”
Cao Tấn:……
Phản ứng của ngươi cũng ít có giả lắm đó.
“Bệ hạ, sau đó thì sao? Những thương nhân đó vì cái gì muốn nhốt xà vào ấm sành?” Tạ Thanh trừng mắt tràn ngập lòng hiếu học hỏi Cao Tấn.
【 ha, còn không phải là vũ xà sao. 】
【 loại xiếc này biên quan có rất nhiều, còn là rắn hổ mang chúa. 】
【 ta khi còn nhỏ đều nhìn chán. 】
Cao Tấn bỗng nhiên hết muốn nói.
Đôi tay ôm ngực, buồn bực dựa vách xe, Tạ Khuynh thấy hắn như vậy, không nhịn được truy vấn:
“Bệ hạ, ngài như thế nào không nói?”
Cao Tấn nghiêng nghiêng nhìn nàng một cái:
“Không có gì hay để nói, ấm sành hầm canh xà, mua thảm của hắn thì hắn liền cho người ta một chén canh uống.”
Lúc này đến phiên Tạ Khuynh vô ngữ.
【 ngươi nghiêm túc sao? 】
【 mua thảm cho canh xà…… sao không nói hắn bắt xà phun nước luôn đi? 】
【 chẳng lẽ bản thân cẩu hoàng đế cũng chưa từng đi qua, ở chỗ này cùng ta nói bừa đi. 】
Cao Tấn hít sâu một hơi, càng thêm tự bế, khó mà thừa nhận, thật đúng là Tạ Khuynh đoán trúng một ít.
Hắn khi còn nhỏ từng trộm đi tinh kỳ phường chơi, chẳng qua mới vừa đi tới cửa đã bị ám vệ bắt trở về, thương nhân bán thảm Ba Tư ở trước quầy hàng xiếc vũ xà cũng là sau đó hắn nghe lại từ miệng cung nhân, xác thật không chính mắt thấy qua.
Nghĩ đến đây, Cao Tấn liền nhịn không được nhớ tới đêm hai người tương ngộ, chuyện Tạ Khuynh từ miệng xà đoạt trứng, cũng thuận tiện nhớ tới mình đêm đó chật vật thế nào.
Tạ Khuynh thấy hắn không nói cũng không dám nói hỏi lung tung, sợ hỏi ra cái gì không nên nói, vì thế trong xe ngựa xa hoa một mảnh an tĩnh, thực mau liền đến tướng quân phủ.
**
Trường An phố là trục trung tâm của kinh thành trục, tướng quân phủ ở hẻm An quốc cách hoàng thành ba bốn dặm, xung quanh đây cơ bản đều là nhà võ tướng trong triều.
Trước khi Tạ Khuynh li cung đã cho Khương ma ma phái người ra roi thúc