Hậu cung phát sinh sự tình hành thích bị nghiêm mật phong tỏa, trừ những người cần phải biết, thì chuyện được giữ kín như bưng.
Hai vị hoàng tử Bắc Liêu bị trông coi ở hành quán, sau khi trở về tính toán lại, cảm thấy cứ như vậy mà bị người ta chụp cho cái mũ ám sát Lễ triều Quý phi thì quá oan uổng. Nhưng nhất thời bọn họ cũng không có gì chứng minh được mình trong sạch, dù sao người hành thích là thiếp thất của Đại hoàng tử, còn bị bắt ngay tại chỗ.
Nhưng cứ ngồi chờ chết như vậy cũng không phải biện pháp, thế là đêm hôm ấy, Thác Bạt Diên phái người đưa danh sách lai lịch của tất cả những người có mặt trong lần đi sứ này vào cung.
Điều bọn họ không ngờ tới chính là, danh sách vừa đưa vào khoảng chừng một canh giờ, trong cung đã hạ lệnh rút lui binh lực Tây đại doanh vừa điều tới không bao lâu.
**
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Sáng ngày thứ hai sau khi thức dậy, việc trước tiên Tạ Khuynh làm là phái người đi Thị Vệ túc hỏi tình thăm tình huống của Tô Biệt Hạc.
Thái Y nói, tình huống tối qua của Tô Biệt Hạc có chút hung hiểm, sốt cao hai lần, co giật một lần. Cao Tấn biết loại chuyện trúng độc này kéo càng lâu càng khó trị tận gốc, thế là một đạo thánh chỉ nắm viện chính Thái Y viện tới.
Cao Tấn nói thẳng trong thánh chỉ rằng nếu độc của Tô Biệt Hạc không thể giải thì viện chính Thái Y viện sẽ đổi người. Vì thế, viện chính nào dám lười biếng, suốt đêm tự mình trông coi. Rốt cục đem độc tính trên người Tô Biệt Hạc thanh trừ sạch sẽ, còn lại chỉ cần chậm rãi tĩnh dưỡng là được.
Nếu binh lực bên ngoài hành quán Bắc Liêu đã không còn, vậy chuyện trao đổi tù binh đã có thể tiếp tục bàn. Ngày thứ hai Cao Tấn phái người mời Thác Bạt Xiển cùng Thác Bạc Diên vào cung.
Mới chỉ một buổi tối, Thác Bạt Xiển đã tiều tụy đến mức như sụt năm sáu cân, dưới mắt bầm đen, không biết là vì thiếp mình gây ra họa hay vì nàng ta chết quá thảm.
So sánh với Thác Bạt Xiển, trạng thái tinh thần của Thác Bạc Diên tốt hơn nhiều, ít ra thì nhìn vào không có dáng vẻ một đêm không ngủ.
Thác Bạt Diên chủ động nhắc tới, hỏi:
"Đêm qua sai khi tiểu vương cùng Vương huynh trở về đã tra rõ từ trên xuống dưới sứ đoàn một lần, thực sự không biết lai lịch nữ thích khách kia. Nàng vốn đã là thiếp thất của Vương huynh, đã ở bên người Vương huynh ba năm, có chút điêu ngoa nhưng cũng xem như biết thân biết phận, không hiểu tại sao đêm qua đột nhiên mất lý trí."
Thác Bạt Diên nói như vậy, vừa nói vừa quan sát Cao Tấn ngồi sau long án mặt trầm như nước, lại nói tiếp:
"Thỉnh Bệ hạ nhất định phải tin tưởng, thích khách kia tuyệt đối không phải chúng ta sai sử, nhất định có người ở sau lưng khuấy loạn phong vân, ý đồ đáng chết."
Đêm qua thích khách là thiếp thất Đại hoàng tử Bắc Liêu, bị hành thích là Quý phi nương nương Lễ triều. Nếu Lễ triều nhận định là Bắc Liêu chủ mưu, vậy giữa hai nước tất sẽ xảy ra một trận sinh linh đồ thán.
"Việc này còn đang trong quá trình điều tra, chẳng qua nữ thích khách kia tới từ sứ đoàn Bắc Liêu là sự thật không thể chối cãi, thời điểm điều tra còn cần hai vị phối hợp." Cao Tấn nói.
Thác Bạt Diên đáp ứng ngay:
"Quý quốc muốn phối hợp điều tra thế nào chúng ta sẽ phối hợp như thế. Dù sao chúng ta cũng rất muốn biết rốt cuộc là ai ở sau lưng châm ngòi."
Phương thức xử lý chuyện này bước đầu đã thống nhất, Cao Tấn không nhắc lại nữa, mà nói đến sự tình trao đổi tù binh và chất tử.
Thác Bạt Xiển cùng Thác Bạt Diên ở Minh Trạch cung ước chừng hai canh giờ, trao đổi không ít chính sự hai nước, bất quá cuối cùng Cao Tấn không đáp ứng việc trao đổi này.
Sự tình vẫn chưa trao đổi xong, nhưng giờ cơm đã tới, cứ như vậy cho hai người hồi hành quan thì không khỏi vấp phải sai lầm cấp bậc lễ nghĩa, Cao Tấn liền lưu họ lại dùng bữa trong cung.
Vạn công công thông tri Ngự Thiện phòng truyền thiện xong, Cao Tấn lại gọi hắn tới phân phó:
"Đi mời Quý phi đến cùng nhau dùng bữa."
Cao Tấn gần đây mới biết, Khương ma ma bên người Tạ Khuynh vì để nàng bảo trì thân hình gầy gò, thường xuyên khống chế ăn uống của nàng. Cao Tấn không thể nói rõ, chỉ có thể thường xuyên gọi nàng đến dùng bữa với mình.
**
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Trong Ngưng Huy cung, Tạ Khuynh đang bưng một bát canh gà không có mùi vị gì lên uống, liếc mắt nhìn thức ăn bày trên bàn cơm, xanh đến hốt hoảng.
Tạ Khuynh buồn bực ngán ngẩm vừa uống canh vừa ngẩn người, nhớ tới đêm qua lúc lão Tạ rời đi làm hai cái thủ thế với nàng.
Lão Tạ muốn nàng nghĩ biện pháp xuất cung gặp huynh đệ một lần.
Huynh đệ ở đây đương nhiên là bọn Tô Lâm Kỳ, Đại Mao và Hầu Tử.
Thời điểm Tạ Khuynh từ biên quan hồi kinh, là lấy danh nghĩa học thêu thùa, học quy củ, chuẩn bị lấy chồng để cáo biệt với các huynh đệ. Cũng đã hơn một năm chưa gặp lại.
Lúc này các huynh đệ mượn việc áp giải tù binh vào kinh, muốn gặp lão đại ngày xưa là hợp tình hợp lý, tựa hồ không có lí do gì cự tuyệt.
Trong những người này, chỉ có mình Tô Lâm Kỳ biết được sự tình Tạ Khuynh thay thế Tạ Nhiễm, còn lại hoàn toàn không biết đều cho là nàng ở trong phủ Tướng quân.
Quả thật cần gặp một lần, phải tìm cơ hội chuồn khỏi cung mới được.
Tạ Khuynh đang tự hỏi thì Khương ma ma dẫn Vạn công công vào truyền chỉ, nói Bệ hạ mời Quý phi đến Minh Trạch cung dùng cơm trưa.
Khương ma ma muốn nói lại thôi nhìn Tạ Khuynh, ánh mắt kia rõ ràng là hy vọng Tạ Khuynh có thể tự giác một chút, chủ động lấy lí do 'đã ăn' để cự tuyệt. Nhưng hiển nhiên, bà đã đánh giá quá cao tự chủ của Tạ Khuynh.
Thức ăn ngon trước mắt, tự chủ của Tạ Khuynh trở thành cát bụi, gió thổi qua liền bay đi không còn dấu vết.
Tạ Khuynh nhìn bàn đồ ăn cả thỏ còn không thèm, lại nhìn chén canh gà không có mùi vị gì, một chút váng dầu cũng vớt sạch trong tay, quyết đoán đứng dậy:
"Vậy ta đi ngay."
Khương ma ma có ý ngăn cản:
"Nương nương, cung yến đêm qua ngài đã..."
Tạ Khuynh giữ chặt tay Khương ma ma, thành tâm thành ý cam đoan:
"Ma ma yên tâm, ta hiểu rõ."
Nói xong, dưới ánh mắt chăm chú 'nương nương thấy ta tin sao?' của Khương ma ma, Tạ Khuynh không chút xấu hổ đi theo Vạn công công.
**
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Đây cũng không phải lần đầu Cao Tấn mời Tạ Khuynh tới Minh Trạch cung dùng bữa, nên Tạ Khuynh không thấy có gì kỳ quái cả. Thăng đến khi đi tới ngoài Minh Trạch cung, nghe thấy trong điện truyền tới tiếng đối thoại Tạ Khuynh mới dừng bước.
[ cẩu tử đang nói chuyện với ai? ]
[ còn đang xử lý chính sự sao? ]
Nghĩ như vậy, Tạ Khuynh hỏi Vạn công công:
"Công công, Bệ hạ còn triệu kiến vị nào sao?"
Vạn công công kính cẩn trả lời:
"Hồi nương nương, cũng không phải là triệu kiến, là Bệ hạ lưu hai vị hoàng tử Bắc Liêu lại dùng bữa trong cung."
[ cái gì? ]
[ bọn Thác Bạt Diên? ]
[ cmn, hôm qua đã đủ lúng túng rồi, hôm nay lại tới? ]
[ dẹp dẹp, ta về uống canh suông gặm cải trắng cũng đỡ hơn xấu hổ đến ngón chân moi xuống đất ]
"Ách, cái đó, Vạn công công, bản cung bỗng nhiên..."
Tạ Khuynh mới nói nửa câu, trong điện liền truyền tới thanh âm Cao Tấn:
"Quý phi tới rồi sao?"
Vạn công công nghe Cao Tấn hỏi, không rảnh lo nửa câu còn lại của Tạ Khuynh là gì, vội vàng chạy chậm tới đáp lời:
"Hồi Bệ hạ, nương nương đã tới."
Tạ Khuynh muốn ngăn cũng không kịp, đành phải thở dài một hơi, chuyển sang chế độ Quý phi nương nương ưu nhã đoan trang thần thái, chậm rãi đi vào điện.
Thức ăn đã được Ngự Thiện phòng dâng lên che kín một bàn, sơn hào