Cháo hoa hầm không saibiệt lắm, trong nồi bánh ngọt tối hôm qua thí nghiệm làm cũng đã được đun nóng,bữa sáng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, giờ chỉ còn chờ vị đại gia nào đó rờigiường.
Đêm qua hắn ngủ trễ, cô ởtrên giường đã say giấc từ lâu, hắn còn ở trên máy tính không biết là làm cáigì. Đoạn thời gian lúc trước hắn bề bộn nhiều việc, nhưng mỗi đêm đều trở vềnhà. Mấy ngày nay bỗng nhiên lại rảnh rỗi, ngay cả công ty cũng không đi.
Vạn Quý Phi không biếthắn có phải là nghỉ phép hay không, dù sao có hắn ở nhà, cô rốt cục có thể ngủthật ngon, và đối với phòng ở này càng ngày càng quyến luyến hơn.
“A!” Cô vừa tắt bếp,thình lình phần eo bị người nào đó từ phía sau ôm lấy, hơi thở quen thuộc khiếncô mỉm cười.
“Anh đã dậy? Nhanh đi rửamặt, em giúp anh chuẩn bị kem đánh răng tốt lắm.”
Hắn xoay người cô lại đốidiện với mình, cúi đầu vuốt nhè nhẹ chóp mũi một chút của cô: “Buổi chiều mớicó khóa, như thế nào lại dậy sớm như thế?”
“Em làm bữa sáng nha.”Vạn Quý Phi phát hiện cô hiện tại tuyệt đối đủ tư cách của một cô vợ nhỏ, ởdưới sự giám sát của hắn, cô mỗi ngày đều nấu cơm, nhàn rỗi còn nghiên cứu làmmột vài món mới, đem hắn hầu hạ thật chu đáo. Mặc dù có vất vả một chút xíu,bất quá giống như trở lại những đoạn ngày ở Pháp kia, cuộc sống vừa phong phúmà lại ngọt ngào.
“Anh cảm thấy, em tốt nhấttrước hoàn thành tốt công tác thị tẩm.” Nói xong hắn liền dùng lực liền đem côôm lên cao, môi lập tức áp chế đi.
“Này này, nơi này làphòng bếp!”
“Không quan hệ, em tốihôm qua không phải vừa mới dọn dẹp… qua…” Một chữ cuối cùng chưa kịp nói xong,đã biến mất ở khóe miệng của cô.
Sau một lúc lâu, Vạn QuýPhi bắt được thả ra mới gấp gáp hổn hển phun ra câu chữ đứt quãng: “Chụp.. chụpvào.”
“Em đang ở kì an toàn…”Hắn hàm môi cô, thân thể người nào đó ở trong không khí khẽ run, nói chuyện mơhồ không rõ.
Đáng tiếc cô vẫn là ngherõ rành rành, nhanh tay kẹp lấy móng vuốt cửa hắn đang tác quái ở trên người,tiếp tục kháng nghị: “Anh vài lần trước cũng nói an toàn… …” Trong khoảng thờigian này từ khi làm chuyện này, thượng một lần thời gian hành kinh là ngày mấycô cũng đã đều quên. Thử qua vài lần cũng không có xuất hiện, cô lo lắng muốnchết. Cái gì thời kì an toàn, cho tới bây giờ xem cũng không có thấy qua.
“Không được! Uống!” Ngóntay của hắn bỗng nhiên xâm nhập, Vạn Quý Phi hung hăng hút một ngụm không khílạnh.
Thực phiền toái! HoắcDuẫn Đình lập tức rút tay ra, trên đầu tủ chén, chuẩn xác thò được một vật nhỏra.
Choáng váng… Trong nhàhắn rốt cuộc giấu áo mưa ở những nơi nào chứ? Phòng khách bàn trà trong ngănkéo có, trên tủ đầu giường cũng không thiếu, phòng tắm trên tủ kính cũng có,hiện tại ngay cả phòng bếp…
Ngay ở lúc trong đầu côchạy hết sức thác loạn, hắn đã lặng yên không tiếng động tách ra hai chân củacô, lửa nóng cứng rắn nhanh chóng đỉnh nhập vào khóm hoa ẩn mật của cô.
Vạn Quý Phi có đôi khihoài nghi, nam nhân tinh lực rốt cuộc là cao bao nhiêu? Hai người cùng một chỗ,có phải hay không trừ bỏ làm cái chuyện kia cũng không cócái gì khác?
Mười phút sau, cô nửakhóc lóc nửa cầu xin tha thứ: “Em… Đủ…” Buổi chiều có khóa giải phẫu, cô khôngcần lại bệnh ủ rũ đi học. Thiệu Mẫn mỗi lần thấy cô như vậy, sẽ cười nhạo cômiệt mài quá độ.
Người nào đó thật sự dừnglại, nhưng vẫn chưa rời khỏi, hai tay gắt gao nâng mông của cô trực tiếp đi trởvề phòng.
Lại qua một giờ, Vạn QuýPhi đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên bị một chuỗi chuông điện thật dài đánhthức.
Một cái bàn tay to vỗ vỗđầu cô: “Em cứ tiếp tục ngủ.” Sau đó nệm trên người bị hắn dẹm dẹm vài cái, cửaphòng được khép lại.
Vốn muốn ngủ tiếp, nhưnglà bên ngoài truyền đến tiềng ồn ào đứt quãng gợi lên lòng hiếu kỳ của cô.Trong nhà trừ bỏ Thiệu Mẫn, chưa từng có bất cứ người nào khác tới, rốt cuộc làai? Vạn Quý Phi vội vàng đứng lên mặc quần áo chỉnh tề, kéo cửa phòng liền ngheđược một giọng nữ thét chói tai: “Mày đứa hỗn đản này!”
Người tới dĩ nhiên là mẹhắn?
Vạn Quý Phi cuống quítchạy ra, chỉ thấy vợ chồng Hoắc gia đều ở đây, mà Hoắc Tinh Linh đã tức giậnđến mặt đỏ tai nóng.
“Tiểu Phi? Mày thực đemngười ta cất giấu rồi? Mày xú tiểu tử này, công tác cùng sinh hoạt cá nhân đềurối tinh rối mù! Mày nói xem, mày rốt cuộc muốn như thế nào? Nói a!” Hoắc TinhLinh đại khái vô cùng giận dữ, vươn tay đi qua túm tay con, lại bị Hà NguyễnĐông giữ chặt.
“Bác gái…” Tuy rằng khôngbiết vì sao bọn họ có thể tìm tới nơi này, bất quá nếu bị hiểu lầm , Vạn QuýPhi cảm thấy phải giải thích. Nhưng là mới mở miệng, Hoắc Tinh Linh lại tráchmóc .
“Tiểu Phi, trước cháukhông phải đã đáp ứng dì sẽ hảo hảo khuyên nhủ thuyết phục hắn? Vì sao hiện tạimọi chuyện lại biến thành như vậy? Ngay cả cháu cũng muốn làm không chừng hắn,dì còn có thể trông cậy vào ai?”
“Rốt cuộc… Đã xảy rachuyện gì?” Vạn Quý Phi hoàn toàn không hiểu gì hết trơn, nhìn qua Hoắc DuẫnĐình, hắn khuôn mặt bình tĩnh, đôi môi nhắm chặt, một cái dấu ấn bàn tay màu đỏrõ ràng có thể thấy được.
“Cháu không biết?” HoắcTinh Linh thần sắc kinh ngạc: “Hắn ngay cả cháu cũng che giấu?”
“Giấu diếm cái gì?”
“Hắn vụng trộm đem côngty bán!”
“A?” Vạn Quý Phi chấnđộng, là kia chính là công ty đèn LED đi?
“Không cần kỳ quái!” HoắcTinh Linh làm như tìm được người tri âm “Công ty đó là dì bỏ vốn mở ra, hắnmuốn bán căn bản không có hỏi qua ý kiến của dì. Lúc trước hắn nói qua sẽ xâydựng một sự nghiệp, kết quả đâu? Trời ạ, dì muốn điên rồi!”
“Khả… Khả năng, hắn cónỗi khổ.” Vạn Quý Phi nhỏ giọng vì hắn biện hộ.
“Cái nỗi khổ gì? Khu nhàxưởng kia đầu tư mấy ngàn vạn đi vào, hắn làm sao có thể nói không làm là sẽkhông làm?” Hoắc Tinh Linh cuồng dắt tóc, đột nhiên giống nghĩ đến cái gì, mạnhdừng lại, ngẩng đầu nhìn con: “Tính, bán liền bán! Mày đã chủ động buông thacho, mời mày lập tức thu thập một chút, cút về Pháp đi tiếp quản sinh ý trongnhà ẹ!”
“Tôi đối với rượu trangtrong nhà các người một chút hứng thú đều không có!” Vẫn không lên tiếng HoắcDuẫn Đình rốt cục mở miệng.
“Cái gì các người? Rượutrang tương lai là của mày! Lúc trước mày đáp ứng với mẹ, nếu không dựng nghiệpthì sẽ trở về, hiện tại mày thế nhưng lật lọng?”
“Ở dưới sự khống chế củabà, tôi vĩnh viễn cũng không có biện pháp tiếp nhận. Trong nhà có nam nhân bịbà khống chế được đã muốn đủ, không cần lại thêm tôi.”
Hoắc Duẫn Đình lời nàynói xong rất lạnh lùng, Hoắc Tinh Linh nhất thời sắc mặt xám như tro tàn. ”Con…Con có phải hay không muốn sống không khí sôi động tử ta!”
Bà tức giận đến cả ngườiphát run, thủy chung trầm mặc Hà Nguyễn Đông đi qua đi ôm lấy cô, nhẹ giọngnói: “Bình tĩnh.”
“Em như thế nào bình tĩnhđược? Lúc trước vì sinh hắn, em thiếu chút