Giường sớm đã được trải sẵn, bất cứ lúc nào cũng đều có thể ngủ.
Lạc Thanh Hàn đi tới chỗ Tiêu Hề Hề, thấy nàng còn đang lau tóc, thấy bộ dáng chậm rì rì của nàng, cũng không biết tới khi nào mới có thể lau khô.
Hắn tức giận nói: "Nếu muốn gội đầu, vì sao còn không tắm sớm?"
Tiêu Hề Hề nghĩ thầm, trong phòng chỉ có một cái bồn tắm, ngươi lại không cho ta ra ngoài tắm, chỉ có thể chờ ngươi, ngươi cũng là đồ phiền phức, tắm rửa cũng phải hồi lâu mới xong, đến phiên của ta, thời điểm cũng đã muộn, ngươi bảo ta làm thế nào tắm sớm được?
Nàng ngoan ngoãn thừa nhận sai lầm: "Lần sau ta nhất định sẽ sửa.
"
Lạc Thanh Hàn ngồi trên giường, chốc lát bỗng lộ vẻ hờn dỗi.
Bọn người đi hết, hắn dần bình tĩnh trở lại, cảm thấy chính mình tức giận như vậy thực không đạo lý, liền nói.
"Về sau chúng ta có thể tắm cùng lúc.
"
Tiêu Hề Hề cả kinh, sợ tới mức khăn rớt xuống đất.
Thái Tử điện hạ rốt cuộc nhịn không được mà xuống tay với con cá mặn là nàng sao?!
Ngay sau đó nàng liền nghe được Thái Tử nói.
"Ở bên trong có thể đặt một tấm bình phong, chúng ta cách bình phong, mỗi người một cái chậu tắm, như vậy có thể tiết kiệm thời gian.
"
Tiêu Hề Hề yên lòng, hoá ra là nàng nghĩ nhầm Thái Tử quá cầm thú.
Nàng lại ở trong lòng phỉ nhổ chính mình.
Đầu óc đen tối quá!
Lạc Thanh Hàn không nghe thấy nàng đáp lại, có điểm bất mãn: "Nàng vì sao không nói lời nào? Hay là không muốn?"
Tiêu Hề Hề vội nói: "Nguyện ý nguyện ý! Điện hạ săn sóc nô tài như thế, nô tài trong lòng vạn phần cảm động!"
Lạc Thanh Hàn vừa lòng.
Hắn lên giường nằm xuống, Thường công công giúp hắn chỉnh lại chăn, rời khỏi phòng ngủ, trước khi đi còn không quên tắt ánh nến ở gian ngoài, chỉ để lại cho bọn hon một khay đèn dầu đặt ở đầu giường.
Tiêu Hề Hề lau tóc thật lâu, ngáp liên tục.
Đến khi nàng thiếu chút ngủ gật, bỗng nhiên nghe được động tĩnh bất thường.
Nàng động tác ngưng trệ, quay đầu nhìn về phía cửa.
Cơ hồ là cùng lúc đó, Lạc Thanh Hàn vốn tưởng đã nhắm mắt lại cũng mở bừng mắt.
Tiêu Hề Hề buông khăn, đứng dậy đi đến phía cửa.
Lạc Thanh Hàn lên tiếng gọi lại nàng.
"Đừng