Bầu không khí ngay lập tức trở nên yên tĩnh lạ thường, Tào Dần mở to hai mắt, không thể tin nổi nhìn thái tử điện hạ, cho nên cụm từ nhiều chuyện này là đang ám chỉ hắn ta sao? Rất muốn hộc máu ngã xuống đất!“Ha ha!” Loại từ ngữ mới mẻ này Nạp Lan Dung Nhược không cần nghĩ cũng biết là ai dạy, khoảng thời gian này thái tử rất thân cận với Hách Xá Lý thứ phi, trong cung ngoài cung đều lan truyền rộng rãi, không ngờ nàng lại là một người tinh quái như vậy?“Tào thị vệ chớ đau lòng, mọi người… Luôn luôn… Luôn dễ dàng ghen tị với những người… Mạnh hơn mình, luận về võ học, Nạp Lan thị vệ… Bây giờ không thể sánh được với ngươi.
Không đúng… Sau lưng ngươi hắn… Cũng nhiều chuyện… Ngươi là đầu than đen?” Dận Nhưng thấy người khác chịu đả kích lớn, an ủi nói.
Khang Hy thực sự rất muốn bịt miệng nhi tử của mình lại! Bởi vì… Những từ như đầu than đen đều là mấy từ hắn đã từng nói, nhớ lại lúc trước một trong những nguyên nhân hắn coi trọng Tào Dần chính là tướng mạo anh tuấn, làn da trắng nõn của hắn ta, bây giờ…“Mặc dù nước da của Tử Thanh huynh hơi đen sạm đi một chút, nhưng vẫn chưa đến mức biến thành than đen.
” Nạp Lan Dung Nhược nín cười, gật đầu phụ hoạ nói.
Cái gì gọi là tổn thương người trong vô hình nhất? Đương nhiên là những lời nói thật lòng phát ra từ độ tuổi ngây thơ hồn nhiên không biết gì.
Ha ha ha… Rất muốn uống cạn một chén lớn.
Khác với sự âm thầm vui sướng của Nạp Lan Dung Nhược, sắc mặt Tào Dần càng ngày càng đen.
Tào Dần sâu sắc cảm thấy thái tử đã thay đổi thật rồi, cậu bé đã không còn là người đáng yêu như trước nữa.
Thấy Tào Dần không nói lời nào, Dận Nhưng cảm thấy hắn ta đã được mình an ủi nên mỉm cười nói với Nạp Lan Dung Nhược: “Nạp Lan thị vệ… Lòng dạ rộng rãi, đương nhiên sẽ không… Không nhiều chuyện ở sau lưng Tào thị vệ, Bảo Thành lấy sai ví dụ rồi, là Bảo Thành càn rỡ!”Nụ cười trên mặt Nạp Lan Dung Nhược hơi khựng lại, trong phủ hắn ta đang nuôi dưỡng Bảo Thanh a ca, nói không có chút tâm tư nào là chuyện không thể.
Nhưng lúc này nhìn thấy thái tử vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng hoàn toàn không kiêu căng ngạo mạn, ngược lại còn không ý thức được