Hai anh em nhà này ăn thực sự rất khoẻ mỗi người nữa con gà vẫn chưa thấy no, nhìn sang con gà mà Nguyệt Sinh với Cổ Ngân đang chia nhau.
Thấy vậy hai người kia phải chia cho hai tên đang nhìn thèm thuồng thêm một ít thức ăn.
Ăn uống no say rồi mỗi người một góc chia nhau ra mà canh gác để người còn lại có thể ngủ lấy sức.
Nguyệt Sinh trực ca đầu, anh ngồi nhìn đống lửa mặt hướng ra cửa động.
Ba người kia thực sự rất mệt rồi, nằm một chút mà ai nấy cũng đã thở đều chìm vào giấc ngủ hết rồi.
Anh ngồi đưa tay vào đống lửa hơ hơ cho ấm.
Khu rừng im lặng đến kì lạ lâu lâu lại có tiếng côn trùng kêu.
Côn trùng, đúng vậy, Nguyệt Sinh thắc mắc, rừng rậm cây cối um tùm như vậy, lại còn gần suối vậy mà không có một con muỗi nào.
Có phải là lạ lắm không chứ, nhưng mà thôi kệ đi không có cũng tốt mắc công lại hao máu mà khó ngủ.
Bọn họ cứ đổi ca trực luân phiên như vậy mỗi người trực máy giờ cho đến khi bên ngoài sáng hẳn.
Bốn tên trẻ con này kéo nhau ra suối lột đồ rồi nhảy ầm xuống tắm.
Bọn họ tắm tiên, vui vẻ đùa giỡn cười nói ai nấy đều rất vui vẻ.
Chỉ có ba người ở trên núi kia nhìn xuống lại không khỏi giật mình không dám xem tiếp, sao có thể thô bỉ như vậy được chứ.
Sau khi tắm vui vẻ thoải mái rồi bọn họ chỉnh lại y phục rồi tiếp tục lên đường.
Bọn họ tập trung leo đế có thể đến nơi trước khi trời tối.
Đến Xế chiều khi mặt trời còn nằm ở hướng 3 giờ thì họ đã đến nơi.
Đứng trước một căn nhà to lớn, bọn họ nhìn nhau không khỏi hoang mang.
Trên núi cao như vậy bọn họ là nam nhân khoẻ mạnh còn leo đến cực khổ tận hai ngày.
Vậy mà ở đây lại xây một căn nhà khang trang như vậy, chủ của nơi này thực sự không tầm thường.
Nguyệt Sinh gõ cửa, gõ đến lần thứ ba bên trong mới có tiếng động.
Một tiểu cô nương tầm khoảng 12-13 tuổi đi ra mở cửa, mặt mang khăn che, dáng người thướt tha nhưng lại có chút nhanh nhẹn, chắc chắn là người có luyện võ.
" Các vị tìm ai?".
" Chúng tôi nghe danh vị đạo sĩ trên núi Ngự Lôi này, đến đây mong ông ấy giúp đỡ, mong cô nương đây cho tôi được gặp mặt ông ấy ".
Liên Hoa nhìn nhìn bốn người này với ánh mắt thăm dò không mấy thiện cảm lắm.
Đúng rồi sao mà thiện cảm cho được sáng nay bọn họ còn tắm tiên dưới suối Hoa của cô cơ mà.
Con suối đó chảy từ trên núi xuống, bọn họ thường lấy nước pha trà, nấu ăn, tắm rửa.
Chỗ mà bọn họ tắm là lưng chừng suối nhưng con suối đó chảy xuống dưới núi lại có người dân dùng.
Nên Liên Hoa thấy bọn họ rất khó chịu và chán ghét.
" Mời vào ".
Nói xong cô quay người đi thẳng vào trong mặc kệ cho bốn