Hạ My ngồi đó, nhìn Chu phu nhân bằng ánh mắt dịu dàng, người mẫu thân mà cô ngày đêm mong nhớ đang ngồi trước mặt mình.
Nhưng cô không thể ôm, không thể chạm vào bà, bản thân thực sự rất xúc động rồi, nhưng vẫn phải kiềm nén không được khóc lúc này.
Chu phu nhân chạm phải ánh mắt của Hạ My lòng bà có một cảm giác quen thuộc, làm cho khoé mắt bà cay cay, bà đưa khăn lên lau giọt nước mắt của mình.
" Nhạc mẫu sao người lại khóc ".
Nguyệt Sinh lo lắng hỏi han.
Hạ My ngồi bên cạnh lòng nóng như lửa nhìn mẫu thân khóc cô thực sự muốn lau nước mắt cho bà.
" Không có gì, chỉ là tiểu thư đây nhìn có đôi nét giống con bé....!tuổi tác chắc cũng chạc tuổi nhau, nên ta....!có chút...".
Chu phu nhân vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt, nhìn khuôn mặt khắc khổ của bà, ai mà không khỏi đau lòng.
Nghiêm phu nhân cũng không kiềm lòng được mà đưa tay lau nước mắt.
" Nếu đã có phần giống Chiêu Hoa như vậy, hay là....!nhận con bé làm con gái đi ".
Hạ My nghe phu nhân nói lòng thầm mừng rỡ, bà ấy là đang giúp cô có cơ hội để ở bên cạnh mẫu thân.
" Như vậy có được không? tiểu thư đây nhà quyền quý làm vậy có thoả đáng không?".
Chu phu nhân thực sự rất muốn nhận cô làm con gái, vì 8 phần cô giống Chiêu Hoa, với lại còn có cảm giác rất gần gũi thân thuộc với cô gái này.
Bà mất đi Chiêu Hoa, bà vô cùng đau lòng nếu bây giờ có ai đó ở bên cạnh thì thật tốt.
" Mẫu thân của con mất từ lúc con còn nhỏ, phụ thân luôn bận rộn, nếu người không chê con nguyện làm con gái của người ".
Vừa nói Hạ My vừa đưa tay lau nước mắt, cô không kiềm nén được cảm xúc của bản thân mình.
Bầu không khí bây giờ trong sảnh thật mùi mẫn, ai nấy đều sụt sùi lau nước mắt.
" Đương nhiên là ta không chê con, ta cũng mất con gái....!nếu con bằng lòng ta....".
Chưa kịp nói hết câu, Hạ My đã bước ra giữa dập đầu hành lễ với mẫu thân.
" Hạ My nguyện làm con gái của người ".
Chu phu nhân vội đi xuống đỡ con gái quỳ dưới đất đứng lên.
Nhìn ở khoảng cách gần như vậy, cô thực sự giống Chiêu Hoa.
Đang nhìn say đắm thì Hạ My không kiềm được nữa mà ôm bà vào lòng.
Cô khóc như thể hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trên đời.
Chu phu nhân có chút bất ngờ nhưng khi ngửi được mùi hương trên người cô bà cũng ôm lấy cô, đây là mùi trên người đứa con gái xấu số của bà.
Mùi hương mà bà luôn luôn mong nhớ, ôm cô trong vòng tay không khác nào như Chiêu Hoa trở về.
Tiểu Linh đứng ở góc phòng chứng kiến sự việc từ nãy giờ cũng xúc động vô cùng trong suy nghĩ của nó đã có đến 60% xác nhận đây là Chiêu Hoa.
Hai người cứ ôm nhau đứng mãi như vậy Nguyệt Sinh ngồi bên cạnh có chút vui lòng.
" Được rồi, mẫu thân cũng nhận rồi, muội mau để người ngồi đi tính ôm đến bao giờ ".
Nghe Nguyệt Sinh