CHƯƠNG 16: TỬ CHI KỲ LẠ
Editor: Luna Huang
Mặc dù ác nữ Bạch Lưu Ly chết lệnh bách tính đế đô đều vỗ tay bảo hay, nhưng kỳ thực, cái chết của nàng có chút kỳ hoặc, ngày đó chính ngọ, nàng cũng không tin phật lui người đi theo hầu một mình kỵ mã đến Chiêm Vân tự thành nam, cho đến nửa đêm cũng không thấy hồi phủ, mà trong ngày thường Bạch Lưu Ly mặc dù làm nhiều việc ác, lại cực bảo vệ gia gia Bạch Việt nửa điên nửa dại của nàng, mỗi ngày tất đến Việt viên một chuyến, đây đã thành thối quan từ khi phu phụ Bạch Trí chết chưa hề thay đổi, dù cho nàng tại ngoại hồ đồ một ngày, cũng tuyệt không chậm chạp không về.
Màn đêm buông xuống Bạch Trân Châu trực giác không thích hợp, phái người đi Chiêm Vân tự tìm người, mà trụ trì Chiêm Vân tự nói hôm nay chưa từng thấy qua Bạch Lưu Ly!
Đêm hôm đó, Bạch phủ xuất động toàn bộ hạ nhân phủ, cuối cùng đúng là ở bãi tha ma chỗ sâu trong rừng rậm thành nam phát hiện Bạch Lưu Ly! Nhiên nàng lúc đó đoạn khí đã lâu, không có vết thương trí mệnh, toàn thân cao thấp cũng không có chút vết thương nào, đương nhiên, ngoại trừ mặt của nàng.
Bạch Lưu Ly mặc dù phẩm tính ác liệt, dung mạo tư thái như cực như sinh mẫu của nàng An Nhiên công chúa Hạ Hầu Noãn, mà Hạ Hầu Noãn, năm đó chỉ là một bức họa như liền để địch quốc quân chủ không tiếc phát động chiến tranh cũng muốn có được người, bởi vậy có thể thấy được thiên tư quốc sắc của nàng, Bạch Lưu Ly mặc dù thua dung mạo của Hạ Hầu Noãn, thậm chí từ sau khi phu phụ Bạch Trí chết nàng sẽ lại cũng không đi qua nữ trang, bất quá thân thể của nàng cùng với khuôn mặt cũng không thi phấn trang điểm nhưng khiến người thấy được bị mắt, giả như nàng mặc vào nữ nhi trang, chỉ sợ đến đệ nhất giai nhân Bạch Trân Châu cũng không bằng nàng.
Tìm được nàng, gương mặt quốc sắc bị lợi khí vẽ hơn mươi đao ngang dọc, huyết ngưng kết niêm trù ngưng kết trên mặt của nàng, trong ánh lửa hoảng động có vẻ um tùm đáng sợ, mặt của nàng, rốt cuộc bị hủy hoàn toàn, còn có tóc dài cho tới bây giờ đều là buộc thật cao thành một bó đen kịt, đúng là bị cắt đến ngang vai, nhưng lại không đồng đều bay tán loạn, như hung thủ cực hận gương mặt này của nàng vậy.
Mà, ngày đó Vương Thượng Hạ Hầu Nghĩa nam hạ tuần hành, hung thủ mới dám ở ngày đó hành hung, tất là sớm nhìn kỹ, tuyển chọn nơi chỗ dựa lớn nhất của Bạch Lưu Ly không ở đế đô mới hạ thủ.
Hung thủ không chỉ có sát hại Bạch Lưu Ly, đem mặt của nàng hủy đi, nhưng lại đem thi thể của nàng ném ở vùng hoang, đủ thấy hung thủ này đối với Bạch Lưu Ly hận hận sâu đậm, chỉ vì người tin nhất mệnh khí Trạch quốc, Bạch Lưu Ly không chỉ có bị chết ly kỳ, còn bị bị ném tới bãi tha ma, cả người dính đầy ô uế khí, không thể nhập mồ gia tộc Bạch gia, bởi vì nếu là như vậy, ô uế khí trên người nàng sẽ ô uế mồ Bạch gia, mệnh khí Bạch gia tất nhiên thụ nhuộm, khí trọc mà thế suy, vì như vậy, Bạch Lưu Ly là thành thật không thể táng mồ của Bạch gia, cho nên quan tài của nàng mới có thể hạ táng ở bắc giao.
Tới, kinh qua quan phủ trắng trợn kiểm tra, hung thủ chưa tìm được, thậm chí ngay cả hiện trường gây án cũng không tìm được!
Châm chọc là, đại hôn của trạng nguyên lang còn là cứ ở ngày đó mà cử hành, đây là ngày quyết định của Vương Thượng Hạ Hầu Nghĩa, mà hắn ly khai đế đô, tuy là xảy ra đại sự như vậy, cũng không có người dám tứ ý xê chuyển.
Đương nhiên, kết quả như vậy bách tính đế đô mừng rỡ nhất, bởi vì, ác hữu ác báo!
Như vậy đó là nói, dung mạo của Bạch Lưu Ly bị hủy cùng tin nàng chết một dạng, là sự tình mọi người đều biết, như vậy, thương trên mặt nàng liền đủ để trở thành một bán căn cứ, chứng minh hiện nay ở trước mặt mọi người chính là gia chủ Bạch gia, Bạch Lưu Ly.
(Luna: Có chút không hiểu, lúc đầu là nói Bạch Trân Châu tận mắt thấy Bạch Lưu Ly bị Hạ Hầu Lạc rạch mặt cơ mà, giờ lại nói như vậy a @@)
Chúng tân khách hầu như trợn tròn mắt, yên lặng nhìn băng gạc quấn bị lộ ra của Bạch Lưu Ly, nhìn tóc ngắn sóng vai của nàng, sau đó đồng loạt lùi về sau một bước.
Thật là Bạch Lưu Ly! Nàng thực sự —— sống lại?
“Tỷ tỷ không phải là muốn xem