CHƯƠNG 62: ĐẶC BIỆT NHẤT, MẶT NẠ LƯỠNG ĐOẠN
Editor: Luna Huang
Gió đêm trên ngọn đèn trắng trước đại môn Bạch phủ chợt trở nên lạnh, cuốn qua bên cạnh, lệnh tất cả mọi người cảm thấy lạnh buốt.
Bạch Lưu Ly mọi người ở đây đều cảm thấy nét mặt cùng đáy lòng đều lạnh buốt, cầm theo ngọn đèn trắng tiến nhập mi mắt mọi người, hắc y quấn thân, hắc sa che mặt, ánh nến trắng bệch, đánh vào trên mặt trên người của nàng, lộ ra một cổ âm trầm quỷ dị, rất có loại cảm giác đang từ trong mộ đi ra, nhưng hết lần này tới lần khác, nàng cười, mặt mày hơi cong hàm chứa tiếu ý ngâm ngâm.
Mục Chiểu vẫn cùng Bách Lý Vân Tựu chạy song song thấy Bạch Lưu Ly cầm bạch đèn lồng, giật mình, sau đó cười kéo kéo cương ngựa, quả đoán ly khai bên cạnh thân Bách Lý Vân Tựu chạy sang một bên, lãnh diện nam cùng sửu ác nữ này, một người hơn nửa đêm dùng bỉ ngạn hoa hạ sính, một người cầm bạch đèn lồng tới đón tiếp, quả thực tuyệt phối! Bất quá, bọn họ đây là dự định âm hôn?
Thính Phong nhìn Bạch Lưu Ly cùng Bách Lý Vân Tựu một mắt, quả đoán cũng theo Mục Chiểu bước sang một bên.
Gia đinh một tay chấp đèn một tay ôm hoa lần lượt đi tới trước cửa Bạch phủ, cách xa nhau một trượng đứng vững, đứng ở trước cửa Bạch phủ, chỉ thấy phong đăng màu đỏ như mạn châu sa hoa một dạng nở ở hai bên đường, phảng phất không có đầu cùng ở chỗ sâu trong hắc ám kéo dài, mạn châu sa hoa lửa đỏ trong gió đêm nhẹ nhàng chập chờn, như là hướng Bạch Lưu Ly bảo nàng đi minh giới chi lộ nở đầy mạn châu sa hoa.
Hai mươi danh thủ gia đinh phủng rương nhỏ lúc Bách Lý Vân Tựu dừng lại chỉnh tề phân bốn nhóm, phân trạm cho hắn hai bên trái phải, đem rương nhỏ giơ đến trên ngực, thần sắc cung kính cúi đầu đứng vững, bỗng nhiên gió đêm lay động mạn châu sa hoa đầy trên nắp rương, bay ra vào đóa, rơi vào bên hắc mã.
Bách Lý Vân Tựu ngồi ở trên lưng ngựa, nhìn Bạch Lưu Ly dẫn theo bạch đèn lồng đối mặt hắn mà đứng ở trước đại môn Bạch phủ, cạn tiếu nói: “Bạch đèn lồng không tệ, thích hợp lên đường.”
(Luna: Đôi này quái quái nha, thích mấy thứ âm tào địa phủ a)
Bạch Lưu Ly không sợ hãi không giận, ngước mắt nhìn thẳng Bách Lý Vân Tựu, cũng cười nói: “Nghe nói ánh mắt của Vương gia rất đẹp, móc ra làm phân bón trong vườn rất thích hợp.”
Nét mặt Bạch Lưu Ly mặc dù cười, đáy lòng lại đang từ từ hiện lên lạnh thấu xương, giờ tý hạ sính, mạn châu sa hoa, thích hợp lên đường… Tựa như ánh mắt sau mặt nạ quỷ kia ở trên người nàng nhìn thấy gì một dạng, thế nhưng, có thể sao?
Mục Chiểu đứng ở một bên xem náo nhiệt đối thoại của hai người, không khỏi hí mắt cười, một bên vỗ vỗ vai của Thính Phong bên cạnh, tấm tắc nói: “Thính Phong, ngươi nói chủ tử này của ngươi quỷ dị kỳ quái còn chưa tính, nữ chủ tử tương lai này của ngươi cũng quỷ dị kỳ quái như thế, tấm tắc, quỷ vương phủ kia của các ngươi a, sau này sẽ biến thành cái dạng gì?”
Thính Phong cũng không để ý tới hắn, chỉ thật chặt vặn mi nhìn chằm chằm Bách Lý Vân Tựu cùng Bạch Lưu Ly, rất sợ Bạch Lưu Ly sẽ làm ra cái chuyện gì bất lợi cho Bách Lý Vân Tựu.
Bách Lý Vân Tựu đang nghe Bạch Lưu Ly nói xong nhẹ nhàng cười ra tiếng, tung người xuống ngựa, tiện tay lấy qua một đóa mạn châu sa hoa trên cái rương trong tay gia đinh, đi tới trước mặt Bạch Lưu Ly, một tay cầm bạch đèn lồng trong tay nàng, một tay đem mạn châu sa hoa cầm trong tay cắm lên tóc của nàng.
Bạch Lưu Ly vẫn chưa kinh ngạc cũng không cự tuyệt thân mật đột nhiên này của Bách Lý Vân Tựu, chỉ nghe thanh âm của Bách Lý Vân Tựu khinh đạm dường như vang lên bên tai, “Những hoa này là ta đặc biệt vì Bạch cô nương chuẩn bị, những hoa này thích hợp với Bạch cô nương, thích hợp tử mà phục sinh của Bạch cô nương, hay hoặc là nói thích hợp ‘ Bạch Lưu Ly’ cô nương Tá Thi Hoàn Hồn.”
Cạn tiếu nói xong lời cuối cùng, Bách Lý Vân Tựu đem ba chữ “Bạch Lưu Ly” Sau cùng cắn đến dị thường rõ ràng, Bạch Lưu Ly đang nghe bốn chữ “Tá Thi Hoàn Hồn” Thì, đáy lòng kinh hãi lệnh cạn tiếu trong con ngươi của nàng cương cố, tay cầm bạch đèn lồng bỗng nhiên run lên, khiến đầu ngón tay của Bách Lý Vân Tựu khó khăn lắm đụng phải trụ đèn thoát ly lòng bàn tay, chính hạ xuống thì lại bị Bách Lý Vân Tựu vững vàng nâng ở trong tay, “Bạch cô nương, cẩn thận chút, ngày lành, có thể nào để hỏa thiêu đèn lồng.”
Bách Lý Vân Tựu vừa nói vừa thu hồi tay của cầm trâm hoa trong tóc của Bạch Lưu Ly, tay hắn còn chưa kịp buông xuống liền bị Bạch Lưu Ly cố sức cầm cổ tay, lực đạo lớn đến có thể thấy rõ huyết quản ở cổ tay của Bách Lý Vân Tựu phình trướng lên, Thính Phong thấy cảnh vậy, chính muốn tiến lên quát Bạch Lưu Ly lớn mật cùng vô lễ, lại bị Mục Chiểu đè vai xuống, chỉ thấy Mục Chiểu nhìn chằm chằm hai người hướng Thính Phong khẽ lắc đầu một cái, ý bảo hắn an tâm một chút chớ nóng, Thính Phong không giải thích được, nhưng vẫn là tạm thời thuận theo ý tứ của Mục Chiểu.
Bách Lý Vân Tựu bị Bạch Lưu Ly như thế cố sức bắt cổ tay, không giận phản tiếu ý nồng đậm, “Bạch cô nương quả nhiên không bị cản trở không câu nệ tiểu tiết, lại như vậy không kịp chờ đợi cầm tay của ta.”
Sự thực quả nhiên như hắn nhìn thấy suy đoán không chỗ nào xuất nhập, bằng không Bạch Lưu Ly không có phản ứng lớn như vậy, bởi vì hắn đã gặp qua nàng, lãnh tĩnh đến phảng phất bất cứ chuyện gì cũng không thể để trong lòng nàng gợn sóng, như vậy chứng minh, lời hắn nói, điểm trúng bí mật trong lòng nàng vô nhân trên đời này thấy vô nhân biết.
“Vân vương gia, người biết chút ít?” Bạch Lưu Ly không có ý buông tay, trái lại đem cổ tay của Bách Lý Vân Tựu bóp càng chặt hơn, trong mắt lộ ra địch ý lạnh thấu xương, thấp giọng cười nhạt, “Hay là nói, cặp mắt kia của người, nhìn thấy gì?”
Ánh mắt của Quỷ Vương gia sẽ sát nhân, lẽ nào, không chỉ là nghe đồn? Hắn sẽ nói ra lời như vậy, liền chứng minh hắn biết nàng không phải Bạch Lưu Ly chân chính, cặp mắt kia của hắn đến tột cùng nhìn thấy gì?
Bất quá dù cho hắn biết thì như thế nào, hôm nay nàng chính là Bạch Lưu Ly của thế giới này, nếu nói là nàng không phải, chỉ sợ trên đời này không ai sẽ tin tưởng.
“Đôi mắt này của ta nhìn thấy gì?” Bách Lý Vân Tựu mặc cho Bạch Lưu Ly nắm thật chặt cổ tay của hắn, phảng phất nhìn không thấy địch ý trong mắt Bạch Lưu Ly, như trước cạn tiếu, “Bạch cô nương lại là người thứ nhất hỏi ta loại vấn đề này, Bạch cô nương quả thực như ta sở kiến, là đặc biệt.”
“Vật ta nhìn được, ngoại trừ tự ta, không ai có thể hiểu được.” Bách Lý Vân Tựu nói phân nửa thanh âm chợt trở nên lạnh, nói chút vừa dứt thì hắn không cần tốn nhiều sức tránh khỏi kiềm chế của Bạch Lưu Ly, chẳng những như vậy, còn trở tay bắt được cổ tay của Bạch Lưu Ly, lôi kéo nàng hướng gia đinh đang cầm rương nhỏ đứng ở trước cửa Bạch phủ hai bước lao đi, lực đạo lớn đến đúng là làm Bạch Lưu Ly vô pháp giãy, thân thể chỉ có thể không thể khống chế theo hắn di động, giữa lúc nàng giơ tay kia lên tìm hướng tiểu chuông bạc ở đuôi tóc, mới vừa rồi địa phương nàng đã đứng đúng là có vài cây ngân châm ba tấc dài năm phân! Hiện lên ngân quang lạnh lùng dưới ngọn đèn dầu màu đỏ.
Bạch Lưu Ly híp lại đôi mắt, không chút do dự cấp tốc đem tiểu chuông bạc ở đuôi tóc kéo xuống, lại vào lúc này, một mảnh bóng đen rơi xuống trên mặt nàng, đúng là một bức tường mặt người đến trước mặt nàng, đem tầm mắt của nàng hoàn toàn ngăn trở, người này không phải là người lạ, chính là Bách Lý Vân Tựu mới vừa rồi đem nàng giật lại, mới vừa rồi hắn là cứu nàng?
“Không biết các hạ là người qua đường nào, cấp bậc lễ nghĩa chúc mừng bổn vương đính hôn thật đúng là đặc biệt.” Bách Lý Vân Tựu không khí không buồn, đúng là ôn tồn nói, nhưng mà trong bóng tối không có bất cứ động tĩnh gì, Thính Phong đã đứng ở bên cạnh Bách Lý Vân Tựu, trường kiếm bên hông cũng đã rời vỏ rồi, chỉ nghe Bách Lý Vân Tựu lại thản nhiên nói, “Xem ra các hạ là muốn bổn vương thỉnh các hạ đi ra, như vậy bổn vương như các hạ mong muốn.”
Chỉ nghe lời của Bách Lý Vân Tựu vừa dứt, mấy đạo bóng đen trước mắt hắn bay nhanh mà qua, đoạt hướng chỗ tối bất luận cái địch nhân gì ẩn náu.
Thích khách? Muốn giết nàng? Hay là Bách Lý Vân Tựu? Bạch Lưu Ly vẫn chưa vì tồn tại của Bách Lý Vân Tựu mà thả lỏng cảnh giác, trái lại càng thêm cẩn thận, bởi vì Bách Lý Vân Tựu chưa có bất kỳ lý do đáng giá để nàng có thể tin tưởng, thân là sát thủ không thể tin bất luận kẻ nào, bởi vì bất luận kẻ nào cũng có thể lúc bản thân xoay người thì ở sau lưng mình cho mình một đao trí mạng, người luôn miệng nói đối tốt với ngươi ở nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ ngươi, nàng cần chính là tin tưởng mình, mà không phải là đem tính mạng của mình giao phó trong tay người khác.
Chỉ là, nam nhân trước mắt này, Bách Lý Vân Tựu có một đôi mắt quỷ dị, đúng là đưa lưng về phía nàng đem nàng hộ ở sau người, sẽ không sợ nàng tùy thời cũng có thể sau lưng của hắn tiếp một đao sao?
Ít khi, chỉ nghe trong bóng tối có thanh âm của binh qua va chạm vang lên, cùng lúc đó, mấy đạo bóng đen từ tường cao của Bạch phủ nhảy ra, như bay hướng Bách Lý Vân Tựu phác lai, Thính Phong vẻ mặt túc sát, nâng kiếm đón chào, không quên quan tâm Bách Lý Vân Tựu nói: “Gia cẩn thận.”
Mục Chiểu đem thân thể dựa vào trên lưng ngựa, song chưởng hoàn trước ngực, lấy tư thái nhất phó treo thật cao nhìn tình huống đột nhiên có biến này, gương mặt tiếu ý hình như đang xem náo nhiệt, không chút nào có dự định xuất thủ tương trợ.
Gia đinh tay cầm phong đăng cùng phủng rương nhỏ đã ở trước tiên lui về phía sau, cước bộ chỉnh tề, đúng là nhất trí không hoảng hốt bất loạn, không giống gia đinh tầm thường, mà như binh tướng hướng nghiêm chỉnh huấn luyện!
Thanh âm binh qua tương giao ở chung quanh vang lên, Bạch Lưu Ly lại nghiêm túc quan sát được cử động chỉnh tề của bọn gia đinh, vi vi túc nhíu mày, những gia đinh này, có thể tại nguy hiểm đột nhiên tới không hoảng hốt bất loạn, nhưng lại cũng không ai bắt đầu bảo hộ Bách Lý Vân Tựu người chủ tử này, trái lại trước tiên bảo hộ rương nhỏ, đến tột cùng là rương nhỏ quá trọng yếu, hay là bọn hắn Thính Phong cùng ám vệ không thấy đủ để ứng đối tình huống như vậy?
Bạch Lưu Ly giơ tay lên lại từ tiểu chuông bạc ở đuôi tóc kéo xuống, theo những gia đinh kia chậm rãi lui về phía sau, nguy hiểm là hướng về phía Bách Lý Vân Tựu mà đến, nàng cần gì phải đem bản thân đưa thân vào nguy hiểm cùng hắn, chuyện của hắn, cùng nàng không quan hệ.
Ngay khi Bạch Lưu Ly chậm rãi lui về phía sau, một đạo hàn quang từ bên cạnh thân nàng cấp tốc bổ tới, bổ ra cự ly của nàng cùng Bách