“Không muốn chết, thì lăn xa một chút.
” Nam Cung Ly chán ghét nhìn mấy người, bị biểu tình của bọn họ làm ghê tởm, không cần đoán cũng biết những người này là tới gây chuyện.
“Ôi, nữ nhân này có cá tính, ca ca thích.
”“Còn chờ cái gì, nhanh lên.
” Vài tên hán tử gấp không chờ nổi mà vọt lại đây, bao vây quanh Nam Cung Ly.
Nam Cung Ly cười lạnh, thân hình nhoáng lên, giống như quỷ mị, giây tiếp theo, một thanh chủy thủ hàn quang bắn ra bốn phía đặt ở trên cổ một người nam tử trong đó: “Đều đừng nhúc nhích.
”Chủy thủ kề sát da thịt, một tia máu tràn ra, đau đớn đánh úp lại, cả người nam tử run lên, đáy mắt tràn đầy sợ hãi: “Đừng, vài vị huynh đệ đều đừng nhúc nhích.
”“Nói, là ai sai các ngươi tới?” Chủy thủ ép sâu thêm một phần, nam tử sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
“Cùng nhau lên, mọi người xong chuyện thì tìm tiểu thư Lăng Lạc lĩnh thưởng.
” Ba vị hán tử còn lại mới mặc kệ chết sống của nam tử ở dưới chủy thủ của Nam Cung Ly, thiếu một người, bọn họ còn có thể tăng thêm một phần tiền, kẻ ngốc mới có thể vì hắn làm mình không thoải mái.
“Xem ra bọn họ cũng không có tính toán để ngươi sống tiếp, hiện tại, chỉ có thể xem ngươi tự cứu.
” Giọng nói lạnh băng của Nam Cung Ly vang vọng ở bên tai nam tử, âm thanh hàm chứa vô cùng châm chọc.
“Là, là tiểu thư Lăng Lạc, nàng, nàng làm chúng ta hủy trong sạch của ngươi, sau khi chuyện thành thưởng cho chúng ta đồng vàng……” Cả người nam tử giật mình một cái, sợ tới mức trực tiếp đái ra quần.
Chủy thủ trong tay Nam Cung Ly nhẹ nhàng đưa về phía trước, một tiếng hô đau, máu chảy ra từ trên cổ của nam tử, tay dùng sức đẩy, trực tiếp ném nam nhân tới trên mặt đất.
Sạch sẽ quyết đoán, không chút nương tay, thậm chí còn có cảm giác hơn giải phẫu thi thể kiếp trước, nếu muốn hủy trong sạch của nàng, tự nhiên không thể nương tay, còn ba người dư lại, lấy năng lực Linh Giả cấp bốn của nàng, thiệt tình không cần phải cố kỵ.
“Mang ta đi gặp tiểu thư của các ngươi, hoặc là, nằm ở chỗ này giống như hắn.
”“Phi, ngươi cho rằng ngươi ai, còn muốn mệnh lệnh……” Lời nói chỉ tới một nửa, nam tử thẳng tắp mà ngã xuống, dư lại hai người hỗn độn trong gió, như thế nào cũng chưa từng dự đoán được nữ nhân này thế nhưng hung tàn như thế, mới nói mấy câu, hai vị đồng bạn của bọn họ đã bị mất mạng.
“Thế nào, là mang ta đi gặp tiểu thư của các ngươi, hay là muốn giống như bọn họ?” Nam Cung Ly nhướng mày, ánh mắt giễu cợt mà nhìn về phía hai người.
“Mang, mang ngươi đi gặp tiểu thư.
” Hai người nơm nớp lo sợ, đầu lưỡi xoắn lại, thân thể run rẩy, má ơi, sát thần này, thật là đáng sợ.
“Như thế nào nhanh như vậy các ngươi đã trở lại, thế nào, tiểu tiện nhân kia bị các ngươi đạp hư chưa?” Lăng Lạc đang ở tiểu viện ngắm cảnh cách rừng trúc không xa, vẻ mặt ngoài ý muốn nhìn hai gã hán tử, trong mắt thiêu đốt điên cuồng.
“Tiểu tiện nhân mắng ai?” Âm thanh thanh thúy hờ hững vang lên, Nam Cung Ly mặc váy áo màu xanh lá, khuôn mặt tuyệt sắc hoàn hảo không tổn hao gì mà xuất hiện, khoanh tay mà đứng, khóe môi treo châm chọc.
“Tiểu tiện nhân, ngươi thế nhưng không có việc gì?” Lăng Lạc nói, ánh mắt dò hỏi mà nhìn về phía hai gã hán tử, cho dù mang theo khăn che mặt cũng che lấp không được dữ tợn vặn vẹo.
“Bốp!” Một tiếng giòn vang, Nam Cung Ly vốn đứng ở nơi xa không biết khi nào đã ghé sát vào, hung hăng cho Lăng Lạc một bạt tai: “Bổn tiểu thư nói qua, nếu người phạm ta, trả gấp trăm lần, hôm nay sẽ làm ngươi nếm thử tư vị nhận lại quả báo khi tính kế người.
”Dứt lời, một mùi thơm lạ lùng phiêu tán, giao hòa lẫn mùi hoa chung quanh, nếu không tinh tế ngửi, căn bản phát hiện không ra, mùi thơm lạ lùng này đồng thời bay vào chóp mũi hai vị hán tử bên cạnh, khoảnh khắc đã cảm thấy trong cơ thể khô nóng, có dòng nước ấm xao động.
Nam Cung Ly ném xuống ba người, lắc mình rời đi.
Trò hay, sắp lên sân khấu.
Nam Cung Ly cố ý làm bộ đi qua rừng trúc, sau đó ngoài ý muốn phát hiện hai thi thể, gọi tới hai chấp pháp giả phụ trách trông coi Thiên Phú Viên, lại chạy về viện luyện đan trước.
Nhìn thấy Nam Cung Ly xuất hiện, mọi người hơi có chút xấu hổ, rốt cuộc lần trước bọn họ oan uổng nàng.
“Các ngươi có gặp qua Lăng Lạc sao?” Nam Cung Ly trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Tiểu sư muội tìm Lăng Lạc sư muội có chuyện gì sao?” Vài vị Đan Giả tò mò nói, vị tiểu sư muội này, luôn luôn đều không để ý tới người khác, khó được hôm nay chủ động hỏi chuyện bọn họ, trọng điểm là dò hỏi đối tượng vẫn luôn đối đầu với nàng - Lăng Lạc.
Mọi người không khỏi tò mò, trên mặt tràn ngập nghi hoặc.
“Trước rừng trúc ở Thiên Phú Viên phát hiện hai thi thể, chấp pháp giả hoài nghi là người Lăng gia, cho nên để cho ta tới hỏi một chút, nhìn xem Lăng Lạc có ở đây không.
”“Cái gì, chết người?” Thiếu niên hô nhỏ, ai dám giết người ở học viện Đông Khải, lá gan không nhỏ nha.
“Nếu không chúng ta bồi ngươi cùng đi tìm xem, lẽ ra lúc này Lăng Lạc sư muội hẳn là ở học viện mới đúng.
”“Đúng vậy, đúng, mọi người cùng nhau tìm, động tác mau chút.
” Một người sư huynh đề nghị, mấy người bên cạnh cũng gật đầu phụ họa, sôi nổi tỏ vẻ nguyện ý hỗ trợ, chính là hợp tâm ý của Nam Cung Ly.
“Vậy phiền toái vài vị sư huynh.
” Nam Cung Ly khách khí nói, dẫn mấy người thẳng đến ngoài rừng trúc Thiên Phú Viên.
“Ơ, kia không phải người viện luyện đan sao, một đoàn, đây là đi chỗ nào?”“Không biết, ngày thường ngay cả bóng dáng đều khó gặp đến, hiện tại thế nhưng toàn thể xuất động, khẳng định là đã xảy ra chuyện lớn gì, đi, chúng ta đi xem.
”Chờ đến khi đám người Nam Cung Ly tới trước rừng trúc Thiên Phú Viên, phía sau theo rất nhiều người, tức khắc vây quanh toàn bộ rừng trúc ba tầng trong ba tầng ngoài.
“Hít, giết người!”“Trời ạ, giết người ở ngoài Thiên Phú Viên, ai ăn gan hùm mật gấu?”“Ơ, đây không phải người buổi sáng Lăng Lạc Đan Giả dẫn tới sao, nghe nói là hộ vệ nhà nàng, lại đây giúp nàng dọn đồ vật.
”Một người vây xem trong đó mắt sắc phát hiện hai người nằm trên mặt đất đúng là Lăng Lạc mang vào, học viện Đông Khải trông coi nghiêm ngặt, trừ phi có người quen dẫn dắt, nếu không người bên ngoài căn bản là vào không được.
“Ngươi chắc chắn đây là người Lăng phủ?” Ánh mắt Nam Cung Ly sáng ngời, thực mau tới trước mặt nữ tử kia.
“Đúng vậy, buổi sáng ta và Lăng Lạc Đan Giả cùng nhau tiến vào, lúc ấy nàng dẫn theo bốn người, đây là hai người trong đó.
” Nữ tử gật gật đầu, nói.
“Như vậy xem ra, Lăng Lạc Đan Giả và hai người khác nhất định còn ở trong học viện, chờ mọi người tìm được người, tất cả chân tướng đều rõ ràng.
”“Đi đi đi, mọi người chúng ta cùng nhau phân tán tìm.
”Mọi người thực mau chia làm mấy nhóm, tìm theo các hướng khác nau, Nam Cung Ly và mọi người viện luyện đan đi cùng một chỗ, cố ý tìm theo phương hướng cách tiểu viện ngắm cảnh không xa.
Ước chừng một lát sau, truyền đến một tiếng kinh hô, mọi người sôi nổi chạy qua.
“Sao lại thế này,