Sắp đến!Khí thế Lâm Mộc Tử chém ra lập tức sẽ công kích lên Nam Cung Ly, mọi người thậm chí tự động não bổ dáng vẻ Nam Cung Ly bị hắn đánh trúng, thân thể bay ngược ra ngoài.
Lại thấy khuôn mặt nhỏ tinh xảo trơn mềm của Nam Cung Ly bỗng nhiên lộ ra một nụ cười sáng lạn, hai mắt linh động ánh lên sự giảo hoạt, trong nháy mắt ánh sáng xinh đẹp kia, hung hăng vọt đến mắt Lâm Mộc Tử, thần vận trong thanh lệ lộ ra vô hạn mị hoặc kia, làm người nhịn không được hoa mắt say mê vì nó.
Ngay ở nháy mắt mọi người khó hiểu, thân thể Nam Cung Ly thẳng tắp ngả về phía sau.
Một quyền đánh vào hư không Lâm Mộc Tử kinh ngạc tại chỗ, mắt nâu lạnh lẽo hiện lên mê mang, khó hiểu mà nhìn nữ nhân này.
Lại thấy trong nháy mắt thân thể Nam Cung Ly gần như sắp chạm đất, lại là một cái xoay người yêu cầu cao độ, chân phải thuần thục đá ra, đánh thẳng nơi yếu ớt của nam tử.
Một tiếng kêu rên, Lâm Mộc Tử đau đến sắc mặt đỏ bừng, sắc mặt dữ tợn thống khổ, vặn vẹo mà trừng mắt nhìn nữ nhân đáng giận này.
Chúng gia chủ phía dưới điên cuồng đổ mồ hôi, ưu phiền vì truyền thừa đời kế tiếp của Lâm gia, người xem trong sân lại một lần kiến thức đến một cú đá khủng bố kinh người của Nam Cung Ly kia, lại một lần đổi mới ấn tượng về nàng ở trong lòng bọn họ.
Tàn nhẫn, thật tàn nhẫn!Hung tàn, quá hung tàn!Quả thực đá chết người, nữ nhân này, cũng quá lợi hại đi.
“Ha ha, đoạn tuyệt đường lui lại xông ra, hậu sinh khả uý nha.
” Mỗ lão giả ngồi ở thính phòng vừa thấy, một tay vuốt râu, ánh mắt lóe lên tia sáng.
“Ha ha, nha đầu này, quả nhiên không tồi, thực lực, thiên phú, cơ trí đều tốt, nữ tử xuất sắc như thế, khó trách được Nam Cung gia chủ sủng ái bảo vệ.
” Quốc chủ Lam Vực quốc xem đến liên tục hưng phấn, trong mắt có thưởng thức sung sướng.
Không được, nữ tử ưu tú như vậy, cần nhanh chóng làm cho nhi tử bảo bối nhà bọn họ cưới về nhà mới được.
“Chẳng những có được một thân tu vi Linh Giả xuất sắc, còn là đồ đệ Đan lão coi trọng.
” Quốc chủ Tuyết Vực quốc híp mắt, trong mắt cũng thiêu đốt cuồng nhiệt.
Một vị nữ tử thanh tuyệt không tục như vậy, hẳn là sẽ phù hợp khẩu vị của tiểu tử nhà hắn đi.
“Trước nói tốt, các ngươi cũng không nên đoạt với ta, nha đầu này là ta nhìn trúng trước, lại thích hợp nhất với nhi tử của ta.
” Nam Diệp quốc chủ cũng tới xem náo nhiệt.
“Hình như mọi người đã quên một chút, từ nhỏ nàng đã có hôn ước với Khiếu nhi nhà ta.
” Tư Đồ quốc chủ Tư Đồ Lãnh nói.
Một câu nói ra, vài vị quốc chủ bên cạnh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tập thể cười to.
Tiếng cười này, nháy mắt hấp dẫn ánh mắt chúng gia chủ chung quanh và Nam Cung Ly trên đài lại đây, ngay cả Nam Cung Liệt cũng không khỏi híp mắt, nhìn qua bên kia.
“Khụ khụ, không có việc gì, mọi người tiếp tục.
” Lam Vực quốc chủ xua xua tay, ý bảo mọi người tiếp tục.
Lực chú ý của mọi người lần nữa rơi xuống trên đài.
Kế tiếp chính là vị tiếp theo khiêu chiến.
Ánh mắt thiếu niên lạnh lùng, giống như rắn độc nhìn chằm chằm Nam Cung Ly đối diện, bên trong ánh mắt kia biểu lộ sắc bén độc ác, làm nàng không khỏi rùng mình một cái.
Này đều người nào, một người hờ hững không đặt người ở trong mắt, một người âm lãnh nơi chốn tràn ngập tính kế, Nam Cung Ly bĩu môi, chiến đi, đánh xong sớm nghỉ ngơi sớm.
Bạch mi đạo sư nói một tiếng bắt đầu, hai phương nhanh chóng động, đồng thời công kích tới đối phương.
Nam Cung Ly như cũ chiếm thượng phong ở tốc độ, thực mau công kích đến hạ thể của đối phương, cả người thiếu niên lộ ra một hơi thở âm lãnh, ghé sát vào, hình như Nam Cung Ly còn ngửi thấy được một hương vị như có như không.
Tinh thần hơi hoảng, động tác cũng chậm một nhịp.
Tư Đồ Kiệt trên chỗ ngồi nhíu mày, đáy mắt xẹt qua một chút sắc bén.
Đúng lúc này, lòng bàn tay thiếu niên hung hăng đánh về phía giữa lưng Nam Cung Ly.
Dưới mạnh mẽ, thân thể Nam Cung Ly nghiêng về phía trước, ‘phụt’ một tiếng, một búng máu phun ra.
“Ly Nhi!” Nam Cung Liệt kinh sợ, cắn chặt răng, ‘xoạt’ cái đứng lên từ chỗ ngồi.
“Nhị tỷ!” Tiểu Huyền Ngọc đau lòng hô, hai tròng mắt ngập nước, lã chã chực khóc.
Ánh mắt Tư Đồ Kiệt trên chỗ ngồi lạnh băng giống như gió đến từ địa ngục, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên trên đài muốn giết người.
“Tiểu sư muội!”“Tiểu sư muội!”Các sư huynh viện luyện đan kinh hô, một đám ‘xoát xoát’ đứng lên từ chỗ ngồi, đám người Lam Hạo Vũ cũng là vẻ mặt khẩn trương mà nhìn, trong mắt lộ ra mờ mịt, tốc độ của nàng vốn thực mau, vừa rồi như thế nào vô duyên vô cớ đột nhiên ngừng lại?Nếu không phải vừa rồi dừng lại, căn bản sẽ không bị thiếu niên đánh trúng.
Nam Cung Ly một tay chống đất, chỉ cảm thấy trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, ngực truyền đến đau đớn.
Nhưng mà, tất cả điều này, đều không đủ để làm tan đi tức giận và băng hàn trong lòng nàng.
Cho dù bị người một kiếm đâm trúng ngực, nàng cũng sẽ thản nhiên tiếp nhận, nhưng trước mắt, nàng lại là gặp ám toán của người này.
Bạch mi đạo sư trên đài đang đếm ngược, khóe môi thiếu niên âm lãnh nhếch lên khoe khoang may mắn, ngay ở khi mọi người cho rằng Nam Cung Ly đã thua trận thi đấu này, lại thấy nàng mạnh mẽ chống đứng lên từ trên mặt đất.
Khuôn mặt tinh xảo tuyệt sắc khuynh thành, một vệt đỏ tươi ở khóe môi kia có vẻ đặc biệt chói mắt, mắt ướt thanh triệt kia chứa đầy băng sương, ngón tay nhẹ nhàng lau ở khóe môi, lau đi vết máu, khuôn mặt hiện tái nhợt bỗng nhiên lộ ra một nụ cười sâu thẳm lạnh lẽo, làm mọi người ở đây không khỏi rùng mình một cái.
“Nàng đây là muốn làm cái gì?”“Đều thương thành như vậy, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục?”“Như thế nào ta có loại dự cảm xấu?”“……”Người xem dưới đài hô nhỏ, mặt đầy kinh ngạc khó hiểu, hà tất phải thế, chỉ là một trận thi đấu, một nữ hài tử, làm gì một hai phải đi đua đệ nhất, trên thực tế, có thể bước lên vị trí đệ nhị, cũng đã đủ làm người hâm mộ ghen ghét.
Thiếu niên tướng mạo âm lãnh híp mắt, không dự đoán được nữ nhân này còn muốn kiên trì.
“Thụ giáo, kế tiếp bổn tiểu thư muốn trả lại ngươi một phần đại lễ!” Nam Cung Ly cười lạnh, ý niệm bỗng nhiên thúc giục, ngọn lửa đột nhiên bừng lên, ánh lửa lay động, bị ngón trỏ của nàng nhẹ nhàng bắn ra, rơi xuống đỉnh đầu thiếu niên.
“Trời ạ, không phải nàng muốn giết người chứ!”“Nữ nhân này cũng quá hung tàn, thắng bại là chuyện thường của nhà binh, nàng tùy hứng ngang ngược như thế, quả thực làm nhục phong cách học tập của Đông Khải ta.
”“Giết người phóng hỏa dưới ánh nhìn của mọi người, còn có người quản hay không?”“……”Xôn xao!Toàn trường ồ lên!Toàn trường dậy sấm!Mọi người ‘xoát xoát’ đứng lên, lòng đầy căm phẫn mà trừng mắt nhìn Nam Cung Ly trên đài, quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng, quá không có quy củ.
Bốn đại quốc chủ nhíu mày, hoàn toàn không dự đoán được nàng sẽ hành sự lỗ mãng như thế.
“Dừng tay!” Viện trưởng đại nhân đe dọa.
Nhưng mà, ngọn lửa vừa dính lên đầu tóc thiếu niên, đã không thể vãn hồi, giống như ngọn lửa bắn vào chảo dầu, nháy mắt thành thế lửa lớn.
Thiếu niên khủng hoảng, tức muốn hộc máu, chỉ một giây, một đầu tóc đen kia bị thiêu đốt đến sạch sẽ, lộ ra đỉnh đầu trụi lủi, trong không khí phiêu tán một mùi khó ngửi, giống như trào phúng hắn gieo gió gặt bão.
“Đây là trả cho ngươi, lần sau còn