Nam Cung Ly chớp chớp mắt, đáy mắt lộ ra một chút mệt nhọc cùng mờ mịt, nàng cũng không muốn, chỉ là người khác tìm tới cửa, khó lòng phòng bị, nàng có thể làm sao bây giờ?“Nghỉ ngơi cho tốt, Ngọc Nhi không có việc gì!” Thật lâu không chiếm được đáp án, Tư Đồ Kiệt thở dài một tiếng, lộ ra một chút bất đắc dĩ.
“Ta muốn đi xem hắn.
” Nam Cung Ly ngẩng đầu, hai mắt nhìn thẳng nam nhân, không tận mắt nhìn thấy, nàng không yên tâm.
“Thanh Huyền!” Tư Đồ Kiệt quát khẽ, bên ngoài Thanh Huyền lĩnh mệnh, chỉ chốc lát Tiểu Huyền Ngọc được cẩn thận ôm tiến vào.
Nam Cung Ly ngồi ở trên giường, khóe miệng run rẩy, thiệt tình bị hành động của người nam nhân này đả kích đến không muốn nôn, thấy sắc mặt Ngọc Nhi đỏ ửng, duỗi tay dò ra, tất cả đều bình thường, Nam Cung Ly không khỏi ngẩng đầu, hồ nghi mà nhìn về phía Tư Đồ Kiệt.
“Tại sao lại như vậy, ta rõ ràng thấy hắn bị thương thực nặng.
” Một chưởng dùng toàn lực của Lăng Khôn, thế nhưng lông tóc không tổn hại, có khả năng sao?“Tiểu hài tử, khôi phục mau.
” Tư Đồ Kiệt nhàn nhạt nói.
Nam Cung Ly vẻ mặt hắc tuyến, giống như nàng cũng chỉ ngủ một giấc, khôi phục dù nhanh, cũng không nên nghịch thiên như thế đi.
“Ngọc Nhi khỏe nhanh ngươi không thích?” Thấy nàng vẫn là vẻ mặt hoang mang, Tư Đồ Kiệt nhướng mày, hỏi.
Hơ, đương nhiên không phải, nàng mới không muốn Ngọc Nhi bị thương.
“Nằm cho tốt, trong vòng 3 ngày không chuẩn ra khỏi phòng một bước.
” Tư Đồ Kiệt ném xuống một câu, trực tiếp dọa ngốc Nam Cung Ly, nàng chỉ là khí hư chút, lại không thương gân động cốt, đến mức này sao?Người nam nhân này có thể quá bá đạo chút hay không, chiếu cố người cũng không như hắn vậy.
“Nếu có dị nghị, Mê Tung trận cũng không cần đi.
” Vừa định phản bác, bị một câu kế tiếp của Tư Đồ Kiệt làm chấn động đến cái gì cũng không dám nói.
Chờ đến khi Tư Đồ Kiệt ra phòng, Nam Cung Ly lắc mình, tiến vào trong Thông Thiên Tháp.
Bên trong yên tĩnh, tìm một lúc lâu cũng không tìm được Cung Vu, xem ra hắn đã ngủ say, cũng không biết phải bao lâu mới có thể tỉnh lại.
Nhoáng cái, Nam Cung Ly ở Thiên Phú Viên tu dưỡng hơn mười ngày, rồi đi Mê Tung trận rèn luyện.
Lớp 22 Linh Giả bao gồm Nam Cung Ly, Tư Đồ Kiệt, Nam Cung Huyền Ngọc và Bách Lý Tô ở bên trong, tổng cộng 24 người, vừa xuất hiện ở quảng trường học viện, nháy mắt hấp dẫn vô số tầm mắt, ánh mắt nhất trí tập thể nhìn lại đây, các loại cười trào phúng, chế nhạo.
Đại hội động viên trước rèn luyện, đạo sư các lớp đứng ở đầu hàng đội ngũ, nhìn Nam Cung Ly thân là đạo sư lớp 22 Linh Giả, đáy mắt đều hiện lên khinh thường.
Thiệt tình không có đặt nàng ở trong mắt.
“Ha ha, mọi người yên tâm rèn luyện vui chơi, rèn luyện tái lần này, có người lót đáy cho chúng ta, căn bản không cần lo lắng.
” Một đạo sư vui tươi hớn hở mà cười nói, gần như chắc chắn lớp 22 Linh Giả lót đáy.
“Thật không biết viện trưởng đại nhân nghĩ như thế nào, để một nữ oa mang đội, còn làm đạo sư, chậc chậc, cho dù thiên phú của nha đầu này không bình thường, nhưng tốt xấu gì cũng chỉ là một nha đầu, đường cũng chưa học được đi, dạy người khác, không phải lầm con cháu người sao?”“Đừng nói nữa, nhắc tới việc này ta lại bực bội, để nàng làm đạo sư, không thể nghi ngờ là đánh mặt những người chúng ta này.
” Một nam tử tuổi hơi lớn trên mặt giận tái đi, chỉ cảm thấy vô cùng khuất nhục.
Nam Cung Ly trở thành đạo sư lớp 22 Linh Giả, không thể nghi ngờ là kéo thấp chất lượng của tất cả bọn họ, không hiểu rõ còn tưởng rằng đạo sư học viện bọn họ đều là rác rưởi vô dụng như vậy.
Nam Cung Ly đứng ở đầu hàng đội ngũ lớp 22 Linh Giả, những lời này vốn dĩ chính là cố ý nói cho nàng nghe, bởi vậy không hề trở ngại mà rơi vào trong tai nàng.
Mọi người lớp 22 Linh Giả tức giận không thôi, thấy Nam Cung Ly thờ ơ, rất muốn thay nàng rống trở về.
“Hỏi các ngươi một vấn đề, nếu chó cắn người, các ngươi còn sẽ cắn trở về sao?” Nam Cung Ly bỗng nhiên nhếch môi, hỏi.
Hơ, đây là cái vấn đề gì?Mọi người lớp 22 Linh Giả sửng sốt, trong lúc nhất thời không lấy lại tinh thần, chờ đến khi phản ứng lại, tập thể cười to, tức giận trong lòng nháy mắt tan.
“Chúng ta lại không phải là súc sinh, đương nhiên không thể chấp nhặt với súc sinh.
”“Không sai, dù sao cũng là chó, cắn chúng ta một ngụm, thì đại phát từ bi mà thả bọn họ đi, nếu cắn chặt không buông miệng, trực tiếp lột da hầm thịt chó.
”“Súc sinh gì đó ghét nhất, gặp người là cắn.
”Mọi người ngươi một lời, ta một câu, cười vang một mảnh.
Vài vị đạo sư tức giận đến sắc mặt đỏ lên, trong ngực dâng lên lửa giận, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly lộ ra vô hạn điên cuồng vặn vẹo, cố tình bọn họ còn không thể cãi lại, mở miệng tương đương với thừa nhận mình là chó cắn người kia.
“Quá không biết tốt xấu!” Tên nam đạo sư kia hừ lạnh, đáy mắt che kín hung ác nham hiểm.
“Thật không hiểu bọn họ đang cuồng vọng gì, rác rưởi bị các lớp đuổi ra khỏi, còn có cả một phế vật hai chân tê liệt, những người này không xếp hạng cuối cùng, ta trực tiếp đâm đầu chết.
”“Đúng vậy, đừng tưởng rằng có một Nam Cung Ly là có thể cứu vớt toàn bộ lớp, ý nghĩ quá ngây thơ.
”“Hắc, Mê Tung trận nguy hiểm thật lớn, bọn họ có thể an toàn trở về hay không vẫn là cái vấn đề.
”Học viên các lớp khác cười lạnh, sôi nổi trào phúng, cực kỳ bất mãn đối với thái độ cuồng vọng của mọi người lớp 22 Linh Giả.
Cuồng vọng cũng phải có bản lĩnh để cuồng vọng mới được, đội ngũ được xưng là rác rưởi này, kiêu ngạo như thế, thật sự được chứ?Dám mở miệng châm chọc chư vị đạo sư là chó cắn người, bọn họ thiệt tình không muốn sống nữa.
Nam Cung Ngạo Tuyết đứng ở lớp một Linh Giả đáy mắt chợt lóe hung ác nham hiểm, khóe môi chứa độ cong tính kế.
“Kết quả như thế nào còn chưa biết, chư vị tốt nhất biểu hiện cho tốt, nếu bị rác rưởi trong miệng các ngươi đánh bại, như vậy các ngươi chính là ngay cả rác rưởi cũng không bằng.
” Ánh mắt Nam Cung Ly lạnh lùng mà quét qua, giọng điệu lạnh băng lạnh lẽo, châm chọc nói.
Hít!Trong lòng chúng học viên cả kinh, bị Nam Cung Ly chọc tức đến bật cười, bọn họ sẽ bại bởi một đám rác rưởi?Quả thực buồn cười!Đội ngũ tập kết xong, viện trưởng đại nhân ở trên đài nói một hồi, cuối cùng tuyên bố chính thức động người.
22 lớp, 22 đạo sư mang đội, đám người Nam Cung Ly ở cuối cùng đội ngũ, cách một khoảng cách thật xa với các đội ngũ khác.
Mê Tung trận ở chỗ giao tiếp giữa Đông Thịnh đế quốc và Bắc Hoàng đế quốc, một dãy núi sương mù thật lớn, hoàn cảnh xung quanh phức tạp, trừ bỏ mấy điểm thông quan được người gác, giáp ranh mảnh đất tất cả đều bị một tầng phong ấn như có như không che chắn, ngăn cách nguy hiểm sương mù mang đến.
22 lớp, bị phân biệt an bài mười một điểm sấm quan, cứ hai lớp cùng đi một điểm sấm quan.
Lớp một Linh Giả và lớp 22 Linh Giả bị phân tới cùng nhau.
Nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết bị mọi người lớp một Linh Giả vây quanh, Nam Cung