“Thúc thúc mặt đen!” Tiểu Huyền Ngọc kinh hô, hai mắt trong suốt, đáy mắt lộ ra một chút hưng phấn.
Nó nhớ rõ hắn, lúc ấy huấn luyện tân sinh chính là thúc thúc mặt đen lợi hại này đánh bại Lang Vương, hiện tại lại cứu nhị tỷ, ở trong lòng nó, thúc thúc mặt đen lãnh khốc chính là bằng hữu của nó.
Hơ, bọn họ bỏ lỡ cái gì sao?Mọi người lớp 22 hơi ngạc nhiên, ánh mắt từ kinh sợ lúc bắt đầu chuyển thành tò mò, nghe khẩu khí của Tiểu Huyền Ngọc, giống như rất quen thuộc hắc y nhân thần bí này, nếu là người quen, thì càng sẽ không làm gì bọn họ.
Một bên ánh mắt Bách Lý Tô tìm tòi nghiên cứu mà dừng ở trên người hắc y nhân, cả người khí thế lăng nhiên cùng với hơi thở màu đen phát ra kia, tất cả đều biểu hiện người nam nhân này không tầm thường.
Kẻ thần bí khẽ gật đầu với Tiểu Huyền Ngọc, ánh mắt lần nữa dừng ở trên người Nam Cung Ly: “Tiếp tục sấm quan?”“A, ừ!” Ánh mắt Nam Cung Ly nhìn chằm chằm vào hắn, một hồi lâu mới phản ứng lại lời hắn nói.
Có hắc y nhân gia nhập, cả đội ngũ trừ bỏ Tiểu Huyền Ngọc và Bách Lý Tô ra đều trở nên không được tự nhiên, chân tay co cóng.
Tiểu Huyền Ngọc vẫn luôn đi theo bên người hắc y nhân, ánh mắt gần như sùng bái mà nhìn hắn, thúc thúc mặt đen, là người lợi hại nhất hắn từng gặp trừ gia gia ra, còn lợi hại hơn cả nhị tỷ.
“Cho ngươi!” Bách Lý Tô đưa Kim Quan Hoàng Hậu tới trước mặt Nam Cung Ly, mắt tím liễm diễm, cả người lộ ra mị hoặc.
Hắc y nhân nhàn nhạt liếc mắt quét đóa hoa nát kia một cái, quanh thân hàn khí nồng đậm hơn một phần.
Mọi người còn đắm chìm ở trong vui sướng Kim Quan Hoàng Hậu mang lại, đột nhiên bị khí lạnh kia làm bừng tỉnh lại, mặt đầy mê mang hoang mang, vừa mới phát sinh chuyện gì sao?“Nếu đóa Kim Quan Hoàng Hậu này là mọi người cùng nhau phát hiện, không bằng ta luyện chế nó, ngao thành chất lỏng, mọi người cùng nhau uống thế nào?” Nam Cung Ly cầm đóa Kim Quan Hoàng Hậu kia, cũng không có ý tứ một mình độc hưởng.
“Tốt, ta muốn uống canh nấm!” Tiểu Huyền Ngọc hoan hô, nếu thúc thúc mặt đen uống canh nấm nhị tỷ nấu khẳng định cũng sẽ thật vui vẻ.
Một đóa Kim Quan Hoàng Hậu, cuối cùng bị Nam Cung Ly ngao vào trong canh nấm, mọi người chia sẻ.
“Đây là đi thông nơi nào?” Đám người Nam Cung Ly đi tới cuối một cánh rừng khác, nhìn lốc xoáy nho nhỏ đột nhiên xuất hiện, không khỏi tò mò nói.
“Rừng trận pháp trung cấp.
” Tiếng nói không cảm xúc như kim loại của hắc y nhân vang lên, đồng thời rước lấy mọi người kinh ngạc, lấy thực lực trước mắt của bọn họ, thật sự có thể đi rừng trận pháp trung cấp sao?Không đợi bọn họ tự hỏi, trực tiếp bị lực lượng trận pháp trung cấp truyền đến hấp thu vào.
Một hồi trời đất quay cuồng, sau đó mọi người tới một cái nơi loạn lưu, không trung vô số quang ảnh xuyên qua, dòng khí cực không ổn định, chỉ cảm thấy lưỡi dao gió quát mặt, truyền đến từng trận đau đớn.
“Mau, bắt lấy nó!”“Bên này, chạy đến bên này.
”“Ha ha, là một con thú hồ, còn là da lông màu đỏ hi hữu, cho dù không khế ước, cũng có thể bán được không ít tiền.
”Bỗng nhiên phía trước xông tới một đoàn người dáng vẻ lính đánh thuê, đuổi theo một con ma thú màu đỏ đang xuyên quan rừng.
“Là thú sủng!” Mọi người lớp 22 kinh hô, âm thanh lộ ra vui sướng khó có thể khắc chế, trời biết bọn họ có bao nhiêu khát vọng bắt được một con thú sủng, không nghĩ tới cơ hội nhanh như vậy đã tới rồi.
Không gian loạn lưu này, còn không phải là ma thú nôi trước kia nghe bậc thúc bá tiền bối nhắc tới qua, cũng chính là nơi chúng ma thú sinh ra.
“Lại đây lại đây……” Thú hồ màu đỏ chạy tới phía mọi người, chúng thiếu niên lớp 22 Linh Giả sớm đã gấp không chờ nổi mà nhào lên, tập thể chạy tới phía thú hồ.
“Tiểu tử thúi, con thú hồ này là chúng ta phát hiện trước, cút một bên cho ta đi.
” Một tiếng gào to, tráng hán cầm đầu tức giận mà quát lên với mọi người lớp 22, ánh mắt trừng lớn đến hận không thể ăn thịt người.
“Ngươi chỉ là phát hiện lại không có bắt được, ai có bản lĩnh bắt được nó tới tay chính là của người đó.
” Thiếu niên bất mãn mà phản bác, không chút sợ lửa giận của nam tử, đi vào loại địa phương Mê Tung trận này, vốn dĩ đều dựa vào bản lĩnh, chỉ cần đồ vật còn chưa tới tay, thì không tính thuộc ỏ hữu của mình.
“Khốn khiếp, dám đoạt đồ vật ở trong tay đại gia, ngươi còn non chút.
” Trên trán tráng hán nổi gân xanh, rút bội kiếm bên hông vung tới phía thiếu niên đâm lại đây.
“Một đám ngu ngốc, cũng không nhìn xem chúng ta là ai, dám đối nghịch với tiểu đội Uy Phong chúng ta, tìm chết!” Mấy chục hán tử phía sau cùng chen chúc lên, gặp người lập tức chém.
Bọn họ vốn dĩ ngày thường đã làm nhiều việc ác, hiện tại ở trong Mê Tung trận, thì càng thêm không cần cố kỵ.
Đáy mắt Nam Cung Ly hàn quang lăng liệt, vốn chuẩn bị để mọi người từ bỏ con hồ ly kia, hiện tại xem ra, không cần thiết.
“Khó có được bia ngắm sống, vừa lúc luyện tập!” Thân hình lao lên, Nam Cung Ly dung nhập bên trong tiểu đội Uy Phong, huy động chùy nhận trong tay, giơ tay chém xuống, cùng với từng tiếng kêu thảm, trong không khí phiêu tán mùi máu tươi nhàn nhạt.
“Ha, bổn thiếu gia còn không có hưởng qua tư vị giết người.
”“Nếu tìm chết, chúng ta cũng không cần khách khí.
”Ánh mắt các thiếu niên sắc bén lên, tập thể vọt lên chém giết những hán tử đó.
Các loại cố kỵ khi đánh nhau với lớp một Linh Giả lúc trước, lúc này tất cả đều phát tiết ra, các loại chiêu thức công kích, tất cả đều chỉ vì lấy tánh mạng.
Có lẽ là bị thủ đoạn thị huyết của Nam Cung Ly kích thích, cũng có lẽ là nghẹn lâu lắm, lần này vừa bùng nổ, cho dù nhân số đối phương xa xa áp qua bọn họ, cũng ngăn cản không được thế công mãnh liệt của bọn họ.
“Cảm ơn thúc thúc mặt đen!” Bên này, Tiểu Huyền Ngọc hưng phấn mà ôm thú hồ nam nhân mặt đen đưa lên, hai mắt tỏa sáng, sùng bái trong lòng đối với hắn lại tăng thêm một phần.
Bách Lý Tô tay nâng kiếm vung lên, mấy cái đầu rơi xuống đất, nhìn thấy một màn bên kia kẻ thần bí đang lấy lòng Tiểu Huyền Ngọc, đáy mắt trào dâng lệ khí, khí thế cả người bỗng nhiên bạo phát mấy tầng, xoát xoát xoát, quang ảnh xuyên qua, một khối lại một khối thi thể ngã xuống.
Các thiếu niên ngừng động tác lại, ngạc nhiên mà há lớn miệng, nhìn Bách Lý Tô giống như quỷ mị, nơi đi qua, thi thể đầy đất……“Mẹ nó, hắn vẫn là Tô đồng học sao?” Thiếu niên nhịn không được nói tục ra miệng, thật sự là bị thủ đoạn của Bách Lý Tô kích thích đến trái tim phập phồng, kinh hoàng khó an.
Tốc độ cực nhanh, thủ đoạn sắc bén, trực tiếp điên đảo ấn tượng của mọi người đối với hắn.
Yêu nghiệt Bách Lý Tô ngày thường lười nhác, chỉ cần xinh đẹp mà đứng, tư thế tùy tiện lúc lắc, nói mát kia đi chỗ nào rồi?Không phải hắn vừa ăn mãnh dược nào đó đi, huyết tinh tàn nhẫn như thế, thiệt tình không giống hắn.
Đáy mắt Nam Cung Ly bên cạnh hiện lên vẻ khác thường, ánh mắt đuổi theo bóng dáng kia, mày không tự